ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 364

- Chàng đừng tự trách mình. Tại thiếp vắn số mà thôi. Dù sao chúng ta

cũng đã có Phi nhi và Quỳnh Như để nối dõi. Chúng ta hãy mãn nguyện
với điều đó.

Đoàn Phong nhìn vợ cố nhoẻn miệng cười. Chàng biết Tuyết Hoa là

người cứng rắn và sáng suốt nên những câu an ủi có tính lấy lệ sẽ không
làm cho nàng vui. Chàng chỉ im lặng gật đầu. Tuyết Hoa nói:

- Chúa Nguyễn đã theo vết xe đổ của Chúa Trịnh nên cũng sắp sụp đổ

đến nơi, chàng không cần quan tâm đến họ nữa, hãy ráng đào tạo cho hai
con. Phi nhi là đứa thông tuệ, đợi nó lớn lên chàng giao cuốn “Tiểu Bát
quái trận đồ” mà em đã chú giải cho nó. Nó sẽ giúp được cho đời sau này.

- Nàng an tâm. Ta coi như đời mình đã bỏ đi. Ta sẽ lo cho hai con nên

người hữu dụng sau này.

Tuyết Hoa nhờ chồng mang hai đứa con lại nằm cạnh mình, nàng ôm

hai con trong lòng, nói lời cảm ơn với bà cụ chủ nhà, nhìn chồng âm yếm
nở nụ cười lần cuối rồi nhắm mắt lại. Không bao lâu sau đó, nàng trút hơi
thở cuối cùng. Đoàn Phong bây giờ mới dám để cho những giọt nước mắt
mặc sức tuôn trào. Chỉ sau một đêm ngồi nhìn xác vợ mà trông chàng đã
già đi cả mười năm. Chàng chôn vợ ở khu gò mả chung của thôn.

Nửa tháng sau chàng trở lại Phú Xuân thì hay tin Tôn Thất Dục đã

được thả ra nhưng bị bãi chức. Chàng đến nhà tìm, người lão bộc cho hay
Dục công đã vân du tứ hải không thấy về. Chàng nhờ người bán ngôi nhà
cũ ở bến Vĩ Dạ, từ đó tuyệt giao với đời, sống ẩn dật nuôi hai đứa con cùng
bà cụ chủ nhà. Ít lâu sau chàng sắm một chiếc thuyền chài nhỏ, ngày ngày
ra biển đánh cá kiếm kế sinh nhai. Bà cụ sau đó cũng từ trần, vì không con
cháu nên giao ngôi nhà lại cho Đoàn Phong.

Phần vì nhớ vợ, phần vì uất hận cho hoàn cảnh trớ trêu của mình nên

Đoàn Phong cố gắng đem trí tuệ cả đời truyền dạy lại cho đứa con trai duy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.