- Xin thầy thứ lỗi vì con đã giấu thầy về thân thế của mình, chẳng qua
con có nỗi khổ tâm riêng.
Ông vỗ vai nó nói:
- Con không cần nói những việc quá khứ cũng như thân thế của con.
Hãy giữ nó trong lòng để thúc đẩy thêm quyết tâm cho mình. Chỉ cần nhớ
rằng quá khứ là chuyện đã qua, đừng để nó làm tâm trí mình phiền muộn,
hiện tại và tương lai mới là việc con cần lưu tâm và vươn tới. Quá khứ đau
buồn là một bóng đen, hiện tại và tương lai là những tia sáng, hãy dùng tia
sáng này để xóa đi bóng đen kia. Con hiểu không?
- Đội ơn thầy dạy bảo. Con sẽ dùng hiện tại tạo ra ánh sáng cho tương
lai và dùng ánh sáng đó để xua tan bóng đen của quá khứ như lời thầy dạy.
Ông Núi gật đầu:
- Con sáng trí lắm.
Một hôm, có một nhà sư tu ở một ngôi chùa nhỏ tại núi Phước Sơn
ghé thăm Ông Núi, thấy Trần Lâm căn cốt hơn người nên đã truyền cho bài
roi Nhất điểm tuyệt mệnh côn. Bài roi vô cùng đơn giản nhưng khi giao đấu
thì thật ảo diệu vô song. Nguyên tắc chính của bài roi là “mượn sức địch
đánh địch” tức “tá lực đả lực” của nhu công, chuyên dùng để đánh bạt vũ
khí của đối phương. Tuyệt chiêu cuối cùng trong bài roi có tên Nhất điểm
tuyệt mệnh, khi xuất thủ, đối phương dù tài giỏi đến đâu cũng không tránh
khỏi bị đầu roi điểm vào huyệt uyên dịch ở nách. Đó là lối “đâm so đũa”
thần kỳ. Bí quyết là chờ khi địch thủ tấn công, cây roi của mình liền luồn
theo đường roi của địch ở thế song song mà đâm vào nách địch. Tuy ra
chiêu sau nhưng đầu roi của mình đến trước là nhờ ba điều: tâm phải định,
mắt phải nhanh, xuất thủ phải thật thần tốc. Trần Lâm sau khi thuần thục
bài roi đã đem nó kết hợp với đường kiếm gia truyền của mình để sáng chế