ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 395

- Tôi nhớ lúc trước theo thuyền chú Lê Trung đi khắp nơi, nghe được

biết bao nhiêu chuyện giang hồ thật là thú vị. Bấy lâu nay ở riết trên núi
buồn chết đi được, không biết thiên hạ giờ ra sao.

Phan Sinh đề nghị:

- Chúng ta hãy đến Chiêu Anh quán đi. Nơi đấy là chốn tụ tập của anh

hùng tứ xứ, chuyện trên trời dưới đất gì ở đó cũng biết cả.

Sinh hoạt của Chiêu Anh quán thật đúng với cái tên của nó. Quán lúc

nào cũng đông khách, đủ các hạng người: giang hồ hiệp sĩ, khách thương
buôn... Hai chàng bước vào quán, một cô gái tuổi chừng mười sáu từ phía
sau quầy bước ra chào:

- Chào anh Phan Sinh, lâu quá mới thấy anh đến quán này. Anh đi

cùng người bạn mới hả?

Phan Sinh vui vẻ:

- Chào cô Lan Anh, cô khỏe chứ? Vâng, đây là Trần Lâm, bạn của tôi.

Còn đây là cô Lan Anh, em gái của chủ quán.

Lan Anh nở nụ cười thật tươi trên khuôn mặt xinh xắn nói:

- Lan Anh bây giờ là chủ quán rồi. Chị Ngọc Chiêu đã đi lấy chồng.

- À, ra thế! Vậy tôi xin chúc mừng cô Lan Anh nhé.

- Cảm ơn anh. Để tạ ơn, Lan Anh sẽ mời hai anh một bữa rượu. Coi

như là tiệc mừng Lan Anh trở thành chủ quán vậy mà. Mời hai anh đến bàn
này.

- Cô chủ quán làm như thế chẳng khác nào trói chúng tôi vào mấy

chiếc ghế này rồi. Nhưng không sao, rượu ngon, cô chủ diễm kiều, lại là
rượu mời, nếu còn không uống gấp chẳng lẽ đợi uống rượu phạt hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.