ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 413

- Đã vậy sao không cắt cổ hắn đi, như thế thì có phải cả nước được

yên không?

Sứt giật mình nói nhỏ:

- Mày đừng nói những lời đó. Người khác mà nghe được thì mày sẽ bị

chém đầu ngay tức khắc đó.

Lía cười:

- Tao không nói thì cũng đã bị tụi nó tuyên chém rồi, còn sợ cái gì

nữa.

Nhạc nói:

- Thời buổi này không phải là một người làm một người chịu đâu.

Liên lụy cả đám đó. Ý của mày cũng hay, nhưng hơi muộn rồi. Võ vương
bây giờ chẳng khác nào Lý Cao Tông thời suy tàn của nhà Lý vào những
năm đầu thế kỷ mười ba. Lòng dân giờ đã quá xao động, hoang mang rồi.
Thiên tai, núi sập, cửa biển lấp, dịch bệnh, mất mùa, những lời sấm xấu...
đủ thứ điềm báo không may xuất hiện trong mấy năm qua khiến dân chúng
vô cùng lo sợ, lòng tin vào phủ Chúa đã thật sự lung lay. Trong khi đó Võ
vương chỉ biết suốt ngày đắm chìm trong trụy lạc cùng bà quý phi Ngọc
Cầu nơi cung Trường Lạc, không quan tâm gì tới chính sự, dân tình. Chỉ
e...

Lía tiếp lời:

- Mày sợ sẽ có chiến tranh, đổi đời hả?

- Mày cũng nhạy bén với vấn đề này đó chứ. Mày thấy sao?

- Tao như thằng khờ mới xuống núi, đã nhìn thấy gì đâu mà thấy sao.

Mày có mộng làm Tây Sơn vương mà, mày thấy sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.