ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 12

- Đệ có duyên gặp được nàng một lần. Sau đó thì bặt vô âm tín. Đã gần ba
năm rồi.
- Ba năm rồi, vậy là đệ đã ngồi đây đợi những ba năm?
- Thỉnh thoảng đệ mới đến đây thôi. Chỉ như một kỷ niệm đẹp trong đời.
Đệ không phải là kẻ lụy tình, huynh không cần ái ngại cho đệ.
- Huynh đâu có ái ngại. Cuộc đời vốn nhiều đau thương và bất hạnh, có
một kỷ niệm đẹp để sống cùng cũng là điều hay đấy chứ. Huynh cũng
mong được như đệ vậy.
- Huynh không muốn cũng đã có rồi. Chỉ tại huynh suốt ngày bôn ba đại sự
nên không nhận lấy đó thôi. À, tiểu thư họ Cao ở Quy Nhơn và cả Hồng Y
Nữ tiểu muội nữa, bây giờ họ thế nào rồi? Huynh còn liên lạc với người ta
không?
Trần Lâm bưng ly rượu lên uống cạn.
- Không có. Họ là những người bạn, những người em gái của huynh mà
thôi, đệ đừng nghĩ quấy.
Tiểu Phi chặc lưỡi:
- Huynh thì cô gái nào cũng là bạn, là em gái cả. Trong lòng huynh chỉ có
mỗi chuyện quốc gia đại sự. Làm trai thật đáng nên trai. Đệ thật hâm mộ
cuộc sống của huynh.
Trần Lâm đặt ly rượu xuống nói:
- Mỗi người có một định mệnh riêng. Định mệnh đã vạch sẵn con đường để
mình đi, không thể làm khác hơn được. Phi đệ cũng có đại chí, con đường
đi của đệ có khác gì huynh đâu?
Tiểu Phi uống cạn ly rượu vừa mới rót trên tay, thở dài:
- Khác chứ. Lâm huynh một thân một mình tự do, tự tại, thích gì làm nấy,
vũ vô kiềm tỏa. Đệ thì còn phải đợi lệnh của gia phụ.
- Không phải bá phụ cũng có ý vì dân vì nước hay sao?
- Đúng là như vậy. Nhưng nghĩa phụ muốn phù trì ngôi chúa, không muốn
làm kẻ phản nghịch bất trung.
- Như thế nào là phù trì ngôi chúa, là phản nghịch bất trung?
Tiểu Phi trả lời, giọng có chút bất mãn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.