“Ái Trúc Trai ở Vu Lai kính gởi quân sư Truông Mây Trần Lâm nhã giám.
Kẻ thảo dã này đã lánh đời, không màng đến thế sự nhưng vì sinh mạng
của bao nhiêu anh em, đồng bào ruột thịt Việt tộc nên đành viết bức thư này
gởi đến nhân huynh như một lời yêu cầu, mong nhận được sự tha thứ và
đồng tình.
Kẻ thảo dã này may mắn học được tinh yếu trong cuốn hạ của ngài lão tổ
sư Trạng Trình, tuy lòng không muốn nhưng vì lời ghi chú của tổ sư nên
mạo muội kính xin nhân huynh bãi bỏ ý định dùng Tiểu trận Bát quái trong
cuộc chiến tranh tuy chính nghĩa nhưng mang tính huynh đệ tương tàn này.
Xin hãy dành nó trong việc đối phó với giặc ngoại xâm.
Vì đồng bào ruột thịt, vì đức hiếu sinh của đấng Thượng Thiên, vì lời dặn
của tổ sư, nay kính bút.
Vu Lai Ái Trúc Trai Ngô Thế Lân.”
Trần Lâm đọc xong bức thư thở dài đưa sang cho Lía:
- Đại ca đọc đi.
Lía cầm bức thư đọc xong hỏi:
- Như vậy là sao?
- Ngài Trạng Trình khi nghiên cứu ra Tiểu Bát quái trận đã căn dặn người
lập trận chỉ được dùng nó trong cuộc chiến tranh chống giặc ngoại xâm mà
thôi. Để phòng ngừa, ngài đã viết ra cuốn hạ dạy phép phá trận. Nếu trận bị
phá, sự thiệt hại của đôi bên sẽ như nhau. Ngô Thế Lân vì không muốn ra
giúp nhà Nguyễn nên gởi thư này yêu cầu chúng ta đừng dùng trận đồ để
tiêu diệt đồng bào mình. Đệ nghĩ chúng ta đành phải nghe theo.
- Không có trận Bát quái chúng ta vẫn có thể thắng địch được mà.
- Đành phải nhờ vào đôi tay của anh em vậy. Thú thật với đại ca, khi nhìn
hàng ngàn binh triều bị chết thảm trong trận La Bích hôm rồi, lòng đệ thấy
vô cùng bất nhẫn. Ngay cả trời cao cũng không tán thành việc tàn sát với
qui mô lớn ấy nên đã đổ trận mưa dông can thiệp. Sát nghiệp của đệ quá
nặng rồi.
Lía an ủi:
- Đệ đừng buồn. Chiến tranh là như vậy đó, chúng ta cũng chỉ vì trăm họ
mà thôi.