EO THON NHỎ - Trang 122

Đối với cuộc hội thoại của hai mẹ con Đường Nhân, thì Tô Khả Tây

quyết định giữ yên lặng tiếp tục ăn thịt nướng.

Lục Trì nghe thấy có người gọi mình, anh mờ mịt quay đầu lại, lập tức

thấy Đường Nhân đang ngồi trong xe nhìn anh mỉm cười và nháy mắt với
anh.

Anh do dự trong chốc lát, chần chừ rời đi.

Nhìn thấy anh lớn lối như vậy, cũng không đáp lại cô lời nào, cũng

không có một chút đáng yêu nào giống như ở trong trường học, Đường
Nhân đột nhiên sinh lòng trêu chọc anh: “Á, cậu bị rớt đồ kìa.”

Bước chân Lục Trì dừng lại một chút.

Qua mấy giây, anh lại tiếp tục đi về phía trước.

Tô Khả Tây trợn mắt: “Đường Nhân, cậu chưa chán nữa hả?”

Đường Nhân nhìn cô cười: “Chán thế nào được, tan học đông người

như vậy mà cũng gặp được cậu ấy nữa, lại còn đi ngang qua bên cạnh tớ,
chẳng phải duyên phận thì là gì.”

“Giống như nước tiểu và phân hả?”

“Cút.”

Đường Nhân quay đầu tiếp tục kêu: “Con mọt sách, cậu bị rớt đồ thật

nè.”

Giọng nói của cô cực kỳ nghiêm trọng.

Tô Khả Tây cười nhạo: “Cậu ấy còn không thèm quay đầu lại nhìn

nữa, bà bị mất giá quá Đường Nhân ơi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.