EUN-KYO BOI VI DAU NEN MOI LA Y - Trang 51

đã có hiệu quả, làm một nhà thơ, tôi đã thành công. Chỉ có điều con
đường đến thành công phải đợi khá dài.

“Cũng phải, những người như thầy... Ngộ nhỡ một ngày nào đó bị

phát hiện ra...” Seo Jiwoo căng thẳng.

“Có được bình chọn hay không mới là vấn đề. Mà cho dù được

bình chọn rồi, chỉ cần cậu không công bố thì ai biết được chứ.”
Để cậu ta yên tâm, tôi đã nói thật lòng như thế.

Khi Seo Ji-woo nhìn tôi với ánh mắt “người như thầy”, cái con

người với danh phận giả đã bắt đầu gióng lên tiếng còi của mình,
chiếm lĩnh hết toàn bộ trí não của cậu ta, về điểm này thì tôi rất
rõ. Câu nói “người như thầy” là cách nói thần tượng hóa nhà thơ
Lee Jeok-yo của quần chúng – với tinh thần cao thượng, phẩm
chất cao thượng, và sức hấp dẫn thần kỳ. Nó hoàn toàn không
phải do ảnh hưởng bởi thơ tôi viết. Ấn tượng của quần chúng đối
với tôi phần lớn là do chiến lược xây dựng không ngừng nghỉ trong
thời gian dài của tôi. Seo Ji-woo có lẽ đến chết cũng không hiểu
được những điều ấy. Về điểm này, cậu ta có lẽ chẳng bao giờ làm
được, bởi kiểu người như Seo Ji-woo trên thế gian này có rất
nhiều, cho nên cứ mặc kệ cho những kẻ thích bốc phét tiếp tục
bốc phét.

Tôi đã từng rất thích tính thuần khiết, trong sáng của Seo Ji-

woo, cũng từng nhiều lần lo lắng vì cậu ta, và hạ quyết tâm rèn
giũa giúp cậu ta trở thành một nhà thơ thực thụ. Nói về nhân cách,
thì cậu ta không có chỗ nào để người khác phải ghét bỏ. Rất chân
tình, thẳng thắn, nhiều khi tôi thấy đôi mắt của cậu ta có những
nét khác biệt hẳn với người khác, đẹp vô cùng. Nhưng cho dù thời
gian có trôi đi nhiều bao nhiêu, thì Seo Ji-woo vẫn mãi chỉ là “kẻ
ngây ngô”. Thông thường trong giây phút mang tính “cảm ngộ” như
sét đánh ngang tai thế này, rất nhiều người sẽ hiểu ngay được cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.