EUN-KYO BOI VI DAU NEN MOI LA Y - Trang 83

khoảnh khắc nào đó, đột nhiên tôi cảm thấy trong cơ thể mình vẫn
còn tồn tại một thứ năng lượng giống như những ngọn lửa.

Lẽ nào đó là ân huệ mà tự nhiên ban tặng? Là khí trời vô cùng vô

tận. Cũng giống như các thung lũng ở núi Jirisan, sông Seomjingang
chảy ra biển nam cũng rực một sắc thu. Những chiếc lá rực đỏ của
những cây mai già chiếu xuống sông Seomjingang trông giống
như những chiếc thuyền lung linh. Tôi ngồi trên bờ sông nhìn về
phía xa xăm thật lâu. Cảm xúc đó giống như đang ngắm nhìn một
thứ năng lượng vô tận chưa từng bị hao mòn mà đang dần lan tỏa,
rồi phủ khắp cơ thể tôi.

Lái xe về tới nhà tôi mới mở điện thoại, từng dòng tin nhắn

dồn dập đến. Trong đó có cả tin nhắn thoại của Eun-kyo. “Ông
nội!” Em vẫn gọi tôi bằng cái giọng mượt mà, trong trẻo như thường
ngày. “Ông nội, ông đi đâu vậy? Cháu đã lau dọn sạch sẽ thư phòng
rồi. Hôm nay cháu đã ngắt quả trên cây hồng đằng sau vườn,
cháu để nó trên đĩa và đặt trên bàn trong phòng đọc sách ông nhé.
Cháu thích nhất dáng vẻ của ông nội khi ngồi trước bàn sách làm
thơ, trông thật tự tại. Ông mau về làm thơ nhé!” Tin nhắn đó của
em tôi đã nghe đi nghe lại hơn chục lần.

Nhìn những chiếc lá mai đỏ nối tiếp nhau rơi xuống dòng

sông thật đẹp, đẹp hơn cả cảnh hoa mùa xuân. “Con lừa” phủ đầy bụi
bặm của tôi đang nằm đó chờ. Tôi lẩm bẩm, trước tiên phải tắm rửa
cho “lão già” này đã.

Tôi làm thơ trong nỗi giày vò bản thân

Tôi càng muốn có được tình yêu của ai đó

(Trích Tôi muốn có được tình yêu của ai đó của André.)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.