EUN-KYO BỞI VÌ ĐAU NÊN MỚI LÀ YÊU - Trang 229

thậm chí sau khi thầy mất, khi những cuốn tiểu thuyết, tản văn,
kịch v.v… công khai trên đời này có khi còn làm liên lụy đến thầy.
Vì thế, theo tôi, lấy tản văn của thầy công bố trên danh nghĩa của
tôi chẳng có hại gì cho thầy cả.

Trí tưởng tượng của tôi càng ngày càng táo bạo, nào là thầy bị

bệnh nặng mất đi nhận thức hoặc mắc bệnh lẩm cẩm của người già,
tôi vô cùng mong muốn khả năng ấy tồn tại. Ham muốn hay ánh
mắt biến thái của thầy đối với Eun-kyo cũng vậy. Có lẽ thầy đã
bắt đầu lẩm cẩm thật rồi, vì vậy, lẽ nào tôi không thể làm bánh xe
thời gian của người khác quay nhanh hơn được sao? Hình như tôi đã
sẵn sàng nếu có thể cho thầy giáo kính yêu và tôn kính của tôi một
bánh xe thời gian nhanh hơn một chút.

Vì là mùa mưa phùn, nên tường phòng trong nhà bị ẩm mốc. Tôi

dẫn một giám đốc công ty thiết kế nội thất đến nhà thầy.

“Cậu dẫn thợ dán tường đến làm gì?” Thầy liền tức giận. Tôi

không hiểu tại sao thầy lại tức giận. Vì mưa phùn khiến tường bị
mốc, nên tìm người dán lại một chút, như vậy sẽ sạch sẽ hơn. Bởi
năm ngoái khi dán tường chưa dán phòng sách, lần này sẽ dán lại
luôn cả tầng hai.

“Chỉ dán lại tầng hai thôi ạ.” Giám đốc công ty thiết kế nội

thất cũng có mặt ở đó, nên tôi cảm thấy mất mặt vô cùng, ấp úng
nói.

“Mưa làm tường ngoài bị ẩm, gạch tường hút khí ẩm mới bị mốc,

phải xử lý chống thấm tường ngoài, sau đó mới dán tường. Chậc
chậc, đồ ngu ngốc…” Thầy giáo lườm tôi một cái, rồi đóng “sầm”
cửa lại.

Mặt của tay giám đốc công ty thiết kế nội thất đỏ lựng lên.

Câu nói của thầy hình như không phải sỉ nhục tôi mà sỉ nhục chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.