EUN-KYO BỞI VÌ ĐAU NÊN MỚI LÀ YÊU - Trang 276

Đến khi mở chai rượu nho thứ hai thì cậu ta cũng uống. Trong

trạng thái nửa tỉnh nửa say, Seo Ji-woo dường như có chút hưng
phấn.

“Rượu cũng uống thua ông nội à?” Câu nói của Eun-kyo khiến

Seo Ji-woo giận dữ.

“Sao tôi không uống được chứ? Cái cô bé này, đừng coi thường

người khác!”

Thực sự, tửu lượng của Seo Ji-woo chỉ một chai shochu là say. Còn

tôi uống khoảng ba chai cũng không vấn đề. Về tửu lượng cậu ta
không thể so với tôi được. Nhưng những lời nói của Eun-kyo kích
thích cậu ta. Cậu ta bắt đầu tăng tốc độ uống rượu, uống thoải
mái không ngần ngừ nữa. Eunkyo mặc áo vàng, sau vài ly rượu, đôi
má hồng hào như viên ru bi vậy.

Một lúc sau, trời bắt đầu mưa.

Bàn rượu liền được bê chuyển vào phòng sách tầng hai. Chúng

tôi hớn hở như những sinh viên đang trong buổi picnic ở ngoại thành
vậy, người cầm bát, người cầm chai rượu, người bưng ly rượu chạy
ào lên bậc thang. Không khí vui vẻ đến nỗi Eun-kyo phá lên cười
khanh khách, Seo Ji-woo cười ha hả. Mặc dù mặt Eun-kyo đỏ bừng,
nhưng hình như cô bé chưa say, còn Seo Ji-woo chắc hẳn đã say
rồi.

“Thầy giáo, tôi... Seo Ji-woo... nhất định trò sẽ giỏi hơn thầy.

Thầy hãy đợi... đợi xem nhé. Tôi sẽ nỗ lực viết tiểu thuyết…” Cậu
ta đã bắt đầu nói lời say.

“À, đương nhiên, đương nhiên là trò giỏi hơn thầy rồi.” Tôi cười

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.