FREUD THÂN YÊU - Trang 1051

“Cậu muốn đi cùng anh ấy ư?” Chân Ý nhìn Tư Côi, nóng lòng đến nỗi

toàn thân run rẩy, “A Tư, cậu nhìn tớ đi, cậu muốn đi cùng anh ấy ư?”

Tư Côi mỉm cười, sắc mặt tái nhợt: “Lúc người đầu tiên xuất hiện, tớ đã

biết không phải anh ấy rồi, nhưng tớ muốn một mình hỏi anh ấy nên đã để
mọi người đuổi theo. Khi anh ấy đến, tớ muốn bóp cò, trong lòng thật sự
muốn nổ súng bắt người. Nhưng mà…” Cô cố gắng cong khóe môi, nước
mắt tuôn rơi lã chã.

Chân Ý đau lòng trào nước mắt: “Đừng nói nữa, A Tư. Cậu đừng nói

nữa.”

Chân Ý biết Tư Côi không đành lòng. Giả bộ ngủ lâu như vậy chỉ vì

không muốn tỉnh dậy đối mặt. Nhưng sau lúc đấu tranh nội tâm, cô vẫn đưa
ra sự lựa chọn chính xác. Cô tưởng mình rất kiên cường, song người đàn
ông này đã mạo hiểm đến bệnh viện để ở bên cô, chăm sóc cô, hôn cô. Khi
nghe cáo phó của cô, anh lường được đó là cạm bẫy, vậy mà vì muốn xác
nhận tình trạng của cô, anh vẫn một mình dấn thân vào ngay nguy hiểm.
Lúc anh nghiêng người vuốt ve cô, cô bỗng nhảy phắt dậy, giơ súng ngắm
bắn. Nhưng rồi anh từng bước đến gần, cô đau lòng rơi lệ, tay run lẩy bẩy.
Vào thời khắc ấy, cô hiểu mình không nỡ nổ súng.

“Chân Ý, cảm ơn cậu đã đuổi theo cứu tớ. Tớ không muốn đi cùng anh

ấy, đương nhiên là không muốn.” Giọng Tư Côi yếu ớt như tấm lụa, nhưng
lời lại kiên định như sắt. Chân Ý ngạc nhiên và cảm động, đau đớn cõi lòng,
ôm chặt lấy Tư Côi: “Không đi, tớ không cho cậu đi. Cảnh sát đến rồi, cậu
yên tâm, cảnh sát…” Bỗng im bặt. Cô nghe thấy tiếng mở chốt an toàn lanh
lảnh giữa gió biển thét gào.

Lưng Chân Ý lạnh run, cô quay đầu đối diện với họng súng đen ngòm.

Mặt Biện Khiêm lạnh lùng: "Tiểu Ý, giao cô ấy cho anh."

"Anh sẽ không giết em."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.