hai vai trên phim truyền hình, nhưng tốc độ thay đổi lại nhanh đến đáng
sợ."
Phòng xử án lại yên ắng. Như có gió lạnh thổi qua, tất cả mọi người đều
cảm thấy sợ sởn gai ốc và khó bề tường tương, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về
phía Chân Ý. Nhưng trông cô rất bình thường, sự đối lập ấy khiến mọi
người hãi hùng. Lời Hoài Sinh nói là sự thật. Doãn Đạc đã moi ra chuyện
này lúc đối chiếu lời khai trước phiên tòa. Hoài Sinh vốn định che giấu chi
tiết Chân Ý xuất hiện giữa chừng, nhưng vết máu và dấu chân ở hiện trường
đã giúp Doãn Đạc nhìn ra "Chân Tâm" từng ngã rất nhiều lần, anh biết chắc
chắn Chân Ý sẽ không bỏ qua chi tiết này. Thay vì để đối thủ xoáy vào chỗ
đau, đánh vào điểm yếu chi bằng tự mình vạch trần.
Huống chi, lời trần thuật ấy sẽ ảnh hưởng tới bồi thẩm viên, trong một
cơ thể tồn tại hai linh hồn đang đấu tranh hoán đổi, nghĩ thôi đã thấy kinh
hãi.
"Cuối cùng thì sao?"
"Luật sư Chân biến mất, chỉ còn Chân Tâm."
"Cô ấy làm gì?"
"Cô ấy rút dao đâm vào tim Dương Tư."
"Sau đó?"
"Cô ấy ngất xỉu, đến lúc tỉnh lại thì đã biến thành Chân Tâm. Tuy trên
người cô ta có rất nhiều vết thương, nhưng tinh thần lại vô cùng ác nghiệt."
Hỏi xong, Doãn Đạc lấy một tấm ảnh ra, là quần áo Chân Ý mặc hôm
xảy ra vụ việc. Tuy bị nước mưa xối đi vết máu nhưng sau khi được nhân
viên pháp chứng xử lý, chiếc áo bẩn thỉu đã lóe lên ánh huỳnh quang, phơi
bày những vết máu khó nhìn thấy nhất.