FREUD THÂN YÊU - Trang 1124

"Sao thế?" Cô thấy lạ với cái ôm đột ngột của anh, nũng nịu lên tiếng.

"Không sao." Anh buông cô ra, tiếp tục nấu nướng như thể không xảy ra

chuyện gì, rồi lẳng lặng vừa nghe giọng vui vẻ của cô vừa bình thản lau bát
đĩa. Nhưng phút giây ấy, đầu óc anh như có thứ gì đó đang nổ tung, chỉ
thoáng chốc đã biến thành đống đổ nát. Trống rỗng, mông lung, chỉ còn tro
bụi.

Anh lặng lẽ điều chỉnh hơi thở và trạng thái cảm xúc của mình.

Không sao cả, chỉ cần cô còn sống thì mọi khó khăn đều có thể giải

quyết.

Anh không biết Biện Khiêm tiêm thuốc cho Chân Ý để làm gì trong khi

tổ thí nghiệm cô nhi viện đã thành công mỹ mãn. Anh ta xem đây là đoạn
kết sau cùng, hay là muốn tặng một "phần quà" cho vật thí nghiệm hoàn mỹ
Chân Ý? Vì Chân Tâm sinh ra bởi ký ức, nếu muốn Chân Tâm biến mất
hoàn toàn, chỉ còn phương pháp này mà thôi.

Thật ra anh không quan tâm đến sự tồn tại của Chân Tâm, nhưng anh

biết Chân Ý để bụng. Anh còn nhớ có đêm Chân Ý che mắt khóc hu hu:
"Em biết anh không sao. Nhưng một khi còn Chân Tâm, mọi người xung
quanh và người thân trong nhà đều sẽ kiêng dè em. Cả thế giới này, bao
gồm cả em lúc nào cũng nơm nớp lo lắng, sợ chẳng may chị xuất hiện rồi
phát điên. Chị vẫn luôn ở đó, theo dõi chúng ta ở nơi chúng ta không nhìn
thấy và chực chờ nổ tung bất cứ lúc nào. Em muốn có con, muốn cùng anh
sinh con, nhưng còn chị ở đây nên em không dám. Chị sẽ làm tổn thương
con của mình..."

Và bây giờ cô sẽ quên anh.

Chân mày Ngôn Cách khẽ rung lên. Giờ phút này đây, cảm giác đau đớn

tan nát tâm can xuyên thấu từ nơi sâu thẳm nhất trong đáy lòng đến mọi ngõ
ngách trong cơ thể, chầm chậm mà sâu sắc. Nhưng, có lẽ thật ra như vậy sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.