FREUD THÂN YÊU - Trang 138

Ngôn Cách lặng lẽ nhích tới gần cô, xức thuốc nước lên chân mày. Có lẽ

hơi đau, anh vừa đụng phải, cô đã lui người ra sau một chút, lông mi dài
chớp chớp. Mặt cô kề sát bờ môi anh, mịn màng, mềm mại, như đồ sứ màu
ngà. Khi tĩnh lặng mang vẻ đẹp mong manh. Anh bình tĩnh rời mắt đi, hết
sức nhẹ nhàng chậm rãi xử lý vết thương cho cô.

Chân Ý ngoan ngoãn ngồi yên vài giây, phát giác anh ở sát bên mình.

Khuôn mặt tuyệt đẹp kia phóng đại hước mắt cô, đôi môi đàn ông rất mỏng
ở bên má cô, hơi thở của anh phả lên mặt cô râm ran, rất thân thiết. Cho tới
bây giờ mùi hương ấy vẫn mê hoặc lòng người. Trước mặt anh, trước nay
cô luôn "tấn công" trực tiếp: "Ngôn Cách, anh đang dụ dỗ em, để em hôn
anh à?"

Anh đưa mắt nhìn cô, hơi mạnh tay một chút. Cô rụt phắt lại: "Ôi chao!"

Cô xuýt xoa một tiếng thật dài, ánh mắt vô cùng tủi thân: "Ngôn Cách, sao
anh đối xử với em tệ thế? Thật sự rất đau mà!" Cô gần như nghẹn ngào.

Thấy cô hình như muốn khóc, Ngôn Cách có phần không kịp trở tay,

chỗ xương mày tương đối nhạy cảm, quả thật anh không nên như vậy. Tĩnh
lặng vài giây, anh mới bôi thuốc tiếp cho cô, lần này, như thể muốn xin lỗi,
anh cúi người xuống, gượng gạo nhẹ nhàng thổi cho cô, rất nhẹ, rất khẽ.
Thật... mờ ám!

Lòng dạ Chân Ý thoáng cái mềm như làn nước mùa xuân. Anh chàng

này đúng là dễ lừa gạt. Rưng rung nước mắt thôi đã khiến anh ngoan ngoãn
rồi.

Xử lý xong xuôi, trên mắt Chân Ý tím bầm một mảng. Ngôn Cách nhìn

vài giây, biết cô rất coi trọng ngoại hình của mình, liền nói: "Sau hai ba
ngày là ổn rồi, không để lại sẹo đâu."

Chân Ý lấy gương ra soi, mở to mắt, nhưng một giây sau lại cất lời:

"Wow, màu của nước thuốc này đẹp hết sảy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.