FREUD THÂN YÊU - Trang 239

Trước nay các nữ sinh chỉ đứng từ xa dõi theo đại hội thể dục thể thao.

Thứ nhất, cái từ "giao tranh" này mà đặt vào nữ sinh thì thật không thủy mị;
thứ hai, nữ sinh da mặt mỏng, thua thì xấu hổ lắm; thứ ba, nữ sinh vốn dĩ
thuộc về đội cổ động, mặc váy ngắn cầm cầu bông cổ vũ nam sinh, đây mới
là cảnh tượng đẹp nhất.

Hiển nhiên Chân Ý không nghĩ tới ba điều trên, đăng ký một loạt N

phần thi, nhảy cao, nhảy xa, chạy một trăm mét, hai trăm mét, bốn trăm
mét, tám trăm mét, còn cả môn đẩy tạ và ném đĩa!

Hôm đó, cô cầm đơn đăng ký chờ Ngôn Cách ngoài lớp. Theo giao ước,

thời gian sau khi tan học của anh thuộc về cô. Cô xông tới, phe phẩy tờ đơn
đăng ký trước mặt anh: "Xem đi, xem đi, em giỏi không?"

Ngôn Cách liếc nhìn những phần thi chi chít, hỏi: "Nhiều như vậy, em

có kham nổi không?"

"Đừng xem thường em. Em dồi dào tinh lực như vậy, quả thực không có

chỗ dùng."

"Vậy cũng phải." Anh đi tới đứng bên lan can.

Trường học của họ gần vịnh, có thể trông về phía đại dương bát ngát.

Cô luôn quanh quẩn bên anh, thường thường thoắt cái nhảy lên lan can,

luôn khiến anh có cảm giác thảng thốt cô sẽ bay ra ngoài.

Nửa người trên của cô lơ lửng giữa trời, mái tóc dài tung bay trong gió,

cười: "Đứng thứ nhất sẽ có phần thưởng đấy, đến lúc đó em sẽ làm quà tặng
anh, có phải rất có ý nghĩa không?"

Ngôn Cách hơi sửng sốt, nhìn cô vài giây, im lặng một hồi rồi nói: "Anh

không cần quà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.