FREUD THÂN YÊU - Trang 44

Tống Y á khẩu. Chân Ý suy tư hồi lâu, bình tĩnh nói: “Tôi bàn với

đương sự một chút đã.”

Nói rồi cô kéo Tống Y qua một bên, Tống Y nổi giận đùng đùng gạt tay

cô ra, cũng vứt bỏ bộ mặt khách sáo thường ngày, thấp giọng cảnh cáo:
“Chân Ý, cô thu của tôi bao nhiêu tiền?! Đừng quên cô phải bảo vệ quyền
lợi của tôi mọi lúc. Vừa nãy cô chặn họng tên cảnh sát kia thế nào? Bây giờ
thấy bạn mình liền lùi bước ư? Cô không làm được muốn lảng tránh thì cứ
nói thẳng, tôi đổi luật sư khác!”

Chân Ý không hề nao núng: “Cô Tống, cô có thể lựa chọn không? Đây

là vụ án hình sự và cô bị tình nghi. Chúng ta không đóng phim Mỹ, cô cũng
không có nhiều quyền lợi như vậy, dù cô có bằng lòng hay không, họ cũng
sẽ tìm cách ép cô. Cô nên lấy làm mừng vì họ không bắt buộc cô thôi miên,
chỉ vì về mặt kỹ thuật khó có thể thao tác mà thôi.”

Tống Y sầm mặt mở điện thoại: “Tôi tìm người quen.”

Chân Ý hừ một tiếng: “Người chết là Lâm Tử Dực đấy.”

Cô ta nào có người quen tai to mặt lớn như vậy? Tống Y dừng lại, cắn

răng: “Cảnh sát không tìm được hung thủ, muốn biến tôi thành người chết
thay sao? Chứng cứ nghi ngờ tôi ở đâu? Không cần cho cô xem để cô phán
đoán thì đã đối xử với tôi như vậy rồi à?”

“Luật sư có thể tiếp xúc với chứng cứ, với điều kiện tiên quyết là cô bị

khởi tố hình sự.” Chân Ý nói.

Trước cơ quan chấp pháp, thật ra luật sư và cá nhân đương sự đều nằm ở

thế yếu.

“Có phải nếu bị phát hiện nói dối thì tôi xong đời rồi không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.