FREUD THÂN YÊU - Trang 454

"Tại sao?"

"Cậu là cảnh sát, tự ý xông vào nhà dân, ngộ nhỡ bị phát hiện, cậu muốn

bị xử phạt à?"

Tư Côi thoáng ấm lòng rồi lo lắng: "Tớ sợ cậu một mình xảy ra chuyện."

"Đêm hôm khuya khoắt thế này xảy ra chuyện gì chứ? Cậu ở ngoài cũng

tốt, nếu có ai tới cậu có thể nhắc tớ."

Chân Ý lén lút tiến vào, bên trong không một bóng người.

Phòng khách tối tăm và trống rỗng, cô không hề sợ hãi, chỉ khó chịu,

khó chịu muôn phát tiết. Búp bê Barbie của Ngải Tiểu Anh có thể ở một
góc nào đó trong biệt thự. Cô chậm rãi đi qua phòng khách, ống quần không
cẩn thận mắc vào ngăn kéo bàn trà. Cô xoay người đóng vội ngăn kéo lại
mà lồng ngực lạnh toát đầy khó hiểu. Dưới màn đêm mờ tối, một bức tranh
đặt ngay trong ngăn kéo. Ánh đèn chậm rãi đưa tới, góc phía dưới bên trái
bức tranh là thang máy, trong cabin ngọn lửa rừng rực như đóa hoa, bóng
một người nhảy múa trong lửa, ánh lửa xuyên thấu qua cửa thang máy
chiếu sáng hành lang bên ngoài. Đám lửa đó chia bức tranh thành hai nửa,
tia sáng mỏng manh, trên hành lang ánh sáng bày các tĩnh vật như bình hoa.
Còn bóng tối hai bên chất đống vô số xác chết, hình thù quái dị, lại đặt ở tư
thế kỳ cục.

Chân Ý bỗng nhớ tới bức tranh treo trên hành lang trong đêm đi cùng

Ngôn Cách, trong lòng dấy lên phỏng đoán đáng sợ. Cô lên tầng chạy tới
trước bức tranh rùng rợn kia, tháo nó xuống, không ngờ phía sau lại có chốt
mở. Chân Ý thử vặn mở, đằng sau vang lên tiếng máy móc nặng nề, quay
đầu lại, tượng gỗ trang trí trên tường mở ra một lối vào. Phía trước xuất
hiện một cầu thang uốn khúc, đi xuống dưới là hầm rượu, chứa đầy rượu
Tây đủ mọi màu sắc. Từng hàng giá gỗ chất đầy chai thủy tinh, không có gì
khác thường. Chẳng lẽ mình cả nghĩ? Dưới ánh đèn mờ ảo, chai rượu phản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.