FREUD THÂN YÊU - Trang 844

Lúc này, Tư Côi đi tới: “Bước đầu loại bỏ hiềm nghi của anh.”

Chồng Lâm Chi như trút được gánh nặng. Chân Ý đứng sang một bên,

khẽ hỏi: “Nhanh thế, có chứng cứ ngoại phạm không?”

“Vụ án liên hoàn, mà người bình thường không thể nào giết người như

vậy.”

“Như vậy là sao?"

Cầu thang cũ kỹ vô cùng, hành lang trên tầng ba giăng dây cảnh báo,

cảnh sát đang tra soát. Chân Ý và Ngôn Cách mang bọc giày đi vào. Căn
phòng xảy ra vụ án tắt đèn, nhân viên nghiệm chứng khom người lấy dấu
vân tay và những dấu vết khác. Cô nhìn thấy trong phòng vệ sinh sát cửa có
một người, là Trịnh Dĩnh. Quả thật rất đẹp, đẹp đến giả dối và kỳ dị. Cô ta
trang điểm đậm, đánh phấn dày, mặt trắng môi đỏ, trang phục diễm lệ tinh
xảo lạ thường, trên người là bộ váy công chúa nước ngoài bó trên phồng
dưới. Eo bó cực chặt như vòng eo nhỏ của tiểu thư Anh Quốc thế kỷ 16, 17.
Vẽ viền mắt và phủ mascara rất đậm, trên cổ thít một chiếc vòng da trâu
đính ren, phần đuôi dây treo trên đỉnh vòi hoa sen. Trang phục diễm lệ, màu
sắc rực rỡ, dáng chết cực đẹp, tựa diễn viên carnival. Dường như cô ta đang
cười…

Da đầu Chân Ý tê dại, cô dằn lại cảm giác khó chịu và khác thường

trong lòng, tiến đến một bước, ngửi thấy mùi nước hoa trên người cô ta, là
Chanel No.5. Đến gần, cô phát hiện phòng vệ sinh còn có người khác nữa!
Cô giật thót, nhảy ra sau, Ngôn Cách đứng sau đưa tay đỡ. Trái tim đập
thình thịch, cô định thần nhìn lại, là gương. Trên gương vẽ cái vòng màu
máu, Trịnh Dĩnh trong gương không hề chớp mắt, cười âm hiểm nhìn chằm
chằm bản thân ngoài gương. Hết thảy đẹp đẽ vô cùng, không ăn nhập với
khung cảnh bẩn thỉu tệ hại nơi đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.