FREUD THÂN YÊU - Trang 893

Anh ngồi bên giường, ngón cái khẽ vuốt mu bàn tay cô, tạm thời không

muốn đứng dậy. Chợt nghe cô mơ màng lẩm bẩm: "Ngôn Cách?"

"Ừ?"

"Anh đừng ghen mà, em thích anh nhất. Chỉ thích anh thôi."

"Ừ, anh biết." Anh cúi người nhích tới, đặt một nụ hôn lên mắt cô.

Cô cảm thấy ngứa, tay gạt gạt dụi mắt, dụi hết nụ hôn của anh.

“…”

Trên giường, cô lăn một vòng điều chỉnh tư thế ngủ, trong mộng nhớ ra

gì đó, khẽ lẩm bẩm: "Ngôn Cách, chúng ta giúp anh Doãn nhé?"

Ngôn Cách đứng dậy đi lấy nước, ngâm khăn rửa mắt cho cô hai lần. Cô

bị quấy rối, không hài lòng lắm, quay ngoắt đầu tránh đi kêu "hừ hừ", anh
mất cả buổi trời mới xong xuôi. Anh lau nốt tay chân cho cô, xem chừng đã
sạch sẽ thì đắp kín chăn. Cô sớm đã say giấc, dáng ngủ bình an.

Cất khăn và chậu đi, Ngôn Cách gọi điện: "Anh Quý Dương, mời anh

đến một chỗ."

Ngoài phòng làm việc ở tầng mười cao ốc Nhân Phụ vẫn giăng dây cảnh

báo. 5 giờ rưỡi sáng, đèn hành lang đã được sửa lại, quãng đường ngời
sáng. Quý Dương vừa thấy Ngôn Cách đã đi thẳng vào vấn đề: "Anh nói lần
này có hai vụ án ư?"

"Đúng. Tôi đã nói tình hình cụ thể qua điện thoại rồi. Tôi không rõ vụ

"kẻ vệ đạo", chắc hẳn giống bức phác họa của anh. Nhưng vụ "búp bê" của
Trịnh Dĩnh và Dương Tư đều sử dụng thôi miên."

Quý Dương ngẫm nghĩ: "Trạng thái khi chết của Trịnh Dĩnh và Dương

Tư giống nhau như đúc với mấy người chết trước đó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.