GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 115

“Chà, đừng tự ái, Georgie. Đêm đó hai người họ còn mải nghĩ tới những

chuyện khác. Họ cũng đã uống say và vài người có thể quên cả tên mình
sau một đêm tồi tệ.”

“Con cũng nghĩ vậy và con không tự ái.” Nàng phẫn nộ khịt mũi trước ý

nghĩ đó. “Con chỉ cảm thấy nhẹ nhõm thôi… sau khi vượt qua cú sốc gặp
hắn ở đây. Nhưng thứ gì đó có thể khơi dậy trí nhớ của hắn, như việc nhìn
thấy chú chẳng hạn.”

“Con nói có lý,” Mac trầm tư nói. Ông ngoái lại nhìn nước Anh giờ chỉ

còn là một đốm nhỏ nơi chân trời.

“Đã quá muộn để bỏ trốn rồi chú ạ,” nàng nói, đọc được chính xác suy

nghĩ trong đầu ông.

“Đúng vậy,” ông đồng ý, rồi nói thêm, “Đi thôi. Ở đây tai vách mạch

rừng.”

Ông không dẫn nàng về khu vực dành cho thủy thủ đoàn ở phía mũi tàu,

mà đi xuống căn buồng dành cho viên quản lý neo buồm, tức là buồng của
ông bây giờ, nơi cất trữ các loại dây dợ dự phòng. Georgina thả phịch
người xuống một cuộn dây thừng to tướng trong khi Mac ra chiều suy nghĩ
lung lắm, ông cứ đi đi lại lại, thở dài và chậc lưỡi.

Georgina gắng kiên nhẫn hết mức có thể, tổng cộng chỉ năm phút, trước

khi cất tiếng hỏi, “Thế nào chú? Chúng ta làm gì bây giờ?”

“Ta cần phải tránh mặt hắn càng lâu càng tốt.”

“Và khi không thể tránh được nữa thì sao?”
“Ta hy vọng lúc đó râu ta đã mọc kín mặt,” ông nói, toét miệng cười.

“Một bộ râu xồm xoàm đỏ quạch che phủ lớp da nhăn nheo này sẽ là một
vật cải trang hiệu quả giống như y phục của con vậy.”

“Đúng quá chú nhỉ?” nàng nói, rạng rỡ hẳn lên, nhưng chỉ trong một

thoáng. “Nhưng điều đó chỉ giải quyết được một vấn đề.”

“Ta tưởng chúng ta chỉ có vấn đề đó thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.