GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 183

Georgina cảm thấy thật khủng khiếp khi anh đưa vấn đề này ra. Chỉ riêng

sự lừa gạt của nàng đã đủ tồi tệ lắm rồi, nhưng điều đó cũng chẳng là gì khi
so với việc làm cho thuyền trưởng vô tình tự đặt mình vào những tình
huống đáng xấu hổ. Đáng lẽ nàng nên thú nhận sự thật ngay ngày đầu tiên
anh gọi nàng vào chỗ anh đang tắm. Thế nhưng nàng lại ngốc nghếch nghĩ
rằng nàng có thể suôn sẻ trải qua cuộc hành trình này mà không bị phát
hiện.

Anh hoàn toàn có quyền nổi giận với nàng, đến nỗi nàng ngập ngừng

mãi mới dám hỏi, “Anh giận em lắm, đúng không?”

“Không, bây giờ thì ta không còn giận nữa. Ta đã được đền bù thỏa đáng.

Thật ra, em vừa mới trả phí cho chuyến đi này và bất cứ thứ gì em thích.”

Georgina hít mạnh một hơi đầy kinh ngạc. Làm sao anh có thể nói một

điều như thế sau sự thân mật mà họ vừa sẻ chia? Bình tĩnh nào, đồ ngốc.
Chẳng phải hắn là người Anh sao, còn là một gã quý tộc ngạo mạn, đáng
nguyền rủa nữa chứ? Hắn đã gọi mày là gì nào? Một ả đàn bà, như thế đã
đủ để cho mày biết hắn coi thường mày đến thế nào rồi đấy.

Nàng từ từ ngồi dậy. Lúc nhìn xuống anh, nét mặt nàng cau lại đầy giận

dữ, James chẳng nghi ngờ chút nào rằng nàng đang cảm thấy bị xúc phạm.

“Anh có thể đợi đến sáng mai rồi mới trở lại là một kẻ xấu tính cũng

được cơ mà, đồ khốn.”

“Xin lỗi?”
“Đúng là anh phải xin lỗi tôi đấy!”

James giơ tay ra để chạm vào Georgina, nhưng nàng đã nhảy xuống

giường. Anh cố gắng giải thích, “Ý ta không phải như em nghĩ đâu,
George.”

Nàng quay ngoắt lại, trừng trừng nhìn anh. “Đừng có gọi tôi bằng cái tên

đó!”

Anh bắt đầu nhận ra sự ngớ ngẩn của mình trong chuyện này, điều đó

khiến anh vẫn giữ giọng điềm tĩnh khi chỉ ra. “Chà, nhưng em chưa nói tên
thật của em cho ta biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.