GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 185

sau một thoáng, nàng nhặt nốt cái quần lên và xỏ vào. Có vẻ đã thỏa mãn
khi đã mặc quần áo đầy đủ trên người, nàng bèn leo lên võng. Tuy nhiên,
việc nàng trèo lên võng một cách quá dễ dàng gợi cho James nhớ ra rằng
nàng thật sự chưa từng gặp chút khó khăn nào với cái võng chênh vênh đó.

“Em từng đi biển rồi, đúng không, George, ngoài chuyến đi đến Anh lần

trước?”

“Tôi nghĩ tôi đã chứng minh khá đầy đủ theo lời anh rằng tôi không phải

là George hay gì cả.”

“Chiều lòng ta đi, em yêu. Ta thích gọi em là George. Em đã đi biển…”
“Dĩ nhiên rồi,” nàng ngắt lời anh, rồi xoay mặt vào tường, hy vọng anh

sẽ hiểu ý là nàng không muốn nói chuyện nữa. Nhưng nàng không thể
không nói thêm. “Tôi có tàu riêng mà.”

“Dĩ nhiên rồi, em yêu,” anh chọc nàng.
“Tôi nói thật đấy, thuyền trưởng ạ.”
“Ồ, ta cũng thực lòng tin em mà. Vậy tại sao em lại đến nước Anh khi

mà em căm ghét nó đến thế?”

Nàng vẫn đang nghiến răng vì bị trêu chọc. “Đó không phải là việc của

anh.”

“Rồi cuối cùng anh cũng sẽ biết được điều đó từ em thôi, George, vì vậy

tốt hơn là em nên nói với anh ngay bây giờ.”

“Chúc ngủ ngon, thuyền trưởng. Mà không, tôi hy vọng cơn đau đầu sẽ

quay lại hành hạ anh… nếu anh thực sự từng bị đau đầu, vì tôi đang bắt đầu
nghi ngờ điều đó lắm.”

Lần này thì nàng đã nghe thấy tiếng cười của anh. Anh không thể kìm lại

được vì bất chợt nghĩ rằng sự giận dữ của nàng tối nay sẽ chẳng là gì nếu so
sánh với cảm giác khi nàng phát hiện ra anh đã biết nàng là phụ nữ ngay từ
đầu. Lần tới khi anh buồn chán, có thể anh sẽ nói với nàng điều đó, chỉ để
xem chuyện gì sẽ xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.