GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 87

“Georgie, đúng không?”
“Thưa thuyền trưởng?”

Anh liếc nhìn nàng qua vai. “Tên của cậu?”
“À! Vâng, là Georgie.”
Anh gật đầu. “Chắc là Artie mang mấy cái rương hành lý của ta tới. Cậu

dỡ đồ ra trong khi ta giải quyết chỗ đồ ăn nguội lạnh này nhé.”

“Ngài có cần tôi hâm nóng nó không, thưa thuyền trưởng?”
Giọng nói tràn đầy hy vọng của nàng tiết lộ mong muốn rời khỏi căn

phòng này càng nhanh càng tốt, nhưng anh sẽ không để nàng thoát khỏi
tầm mắt cho đến khi chiếc Maiden Anne đã rời xa bờ biển nước Anh. Nếu
có đôi chút thông minh, nàng phải biết nguy cơ bị phát hiện đã tăng lên bởi
cuộc gặp gỡ trước đó giữa họ và cho dù lúc này anh có vẻ không nhận ra
nàng, nhưng anh có thể nhớ ra vào một lúc nào đó. Do vậy, rất có thể nàng
đang tính đến chuyện rời khỏi con tàu trước khi quá muộn, ngay cả khi phải
bơi vào bờ ‐ nếu nàng biết bơi. Anh sẽ không để nàng thực hiện được điều
đó.

“Không cần đâu. Dù sao thì ta cũng chưa muốn ăn lắm.” Và khi nàng

vẫn đứng yên tại chỗ, anh nói thêm, “Cánh cửa, cậu nhóc. Nó sẽ không tự
mở ra được đâu.”

Anh thấy môi nàng mím lại khi nàng đi ra cửa. Nàng không thích bị thúc

giục. Hay nàng cảm thấy khó chịu trước lối nói cộc lốc của anh? Anh cũng
thấy nàng lên giọng trịch thượng khi hướng dẫn anh chàng Artie khó tính
xếp đặt những cái rương và bị anh chàng thủy thủ đó lườm cho một cái
cháy mặt đến nỗi nàng phải lập tức thay đổi thái độ thành một cậu bé hiền
lành, nhút nhát.

James suýt nữa thì cười phá lên, cho đến khi anh nhận ra cô gái sẽ gặp

rắc rối với tính khí của mình nếu nàng quên mình đang đóng giả ai mỗi lần
nổi cơn giận dữ. Thủy thủ đoàn sẽ không chịu nổi thái độ ngạo mạn của
một người mà họ cho là một thằng nhãi ranh. Nhưng thay vì đích thân ra
mặt bảo vệ cậu bé, một việc sẽ làm cho đám thủy thủ mới cười khẩy sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.