GÁI ĐÊM - Trang 101

Nếu ông tin tưởng như vậy mà bãi nại thì cảnh sát mới dễ dàng điều tra
những gì xảy ra sau đó… nghĩa là chính thức có hồ sơ về vụ mưu sát Lupe.

— Ông bạn không thấy rằng ngoài Lupe ra khó thể có người ngoài

đụng tới tủ thuốc? Mà thuốc của tôi mất thật, vả lại có dễ gì cảnh sát chịu
tin ở một chuyện gần như huyền thoại… vì xin lỗi mưu sát với thủ tiêu một
con bé thư ký tầm thường như Lupe để làm gì nhỉ? Lý do tìm hơi khó đấy.
Mà Lupe có nói với ông bạn là nhận diện được bọn chủ trương bắt cóc nó
khuya hôm đó không?

— Cái khó là nó không nhận diện rõ được.

— Thế thì nó có thể đưa ra giả thuyết tại sao nó bị bắt cóc, mưu sát

không? Giả thử có một bọn bất lương làm như vậy thì… để làm gì?

— Cũng không nữa mới khổ chớ!

— Nếu vậy thì khổ thật! Biết làm sao bây giờ?
Vừa than vãn Salisbury vừa đưa cả hai tay lên trời! Sự thực Rand cũng

thấy chỗ kẹt kinh khủng đó chớ? Nhưng hắn đã mổ xẻ vấn đề này nhiều lần
quá rồi. Hắn thấy cần nhắc thử bác sĩ Salisbury rằng:

— Ông có nghĩ Lupe có thể biết một vấn đề gì bí mật mà chính nó

không biết là mình biết không? Có thể vì biết mà nó mất mạng lắm. Bị thủ
tiêu một cách ém nhẹm để chôn luôn cái bí mật?

— Khó có chuyện đó quá! Có muốn cứu vớt nó cũng không được, ông

bạn thấy không? Phải chi nó nêu được một sự kiện, chỉ định được một nhân
vật nào đó có thể gọi là khả nghi đi… Thử hỏi chính ông bạn muốn giúp nó
đi, ông bạn thấy có cách không?

— Sợ tôi cũng không có cách nào quá.
— Vậy thì biết làm sao, bác sĩ Hammond?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.