GÁI ĐÊM - Trang 122

Rand quyết định lẹ: thà ngủ khó chớ không vui cách đó. Hắn cố bắt

đầu óc trục xuất ý định xuống dưới nhà vứt cả ý nghĩ giờ này Lupe đang
làm gì để lắng nghe từng âm thanh coi sao.

Đêm vắng từng tiếng động nhỏ cũng “lên tiếng” này là tiếng cửa lớn

cửa sổ cựa mình… này là mấy tấm vách co rút lại răng rắc sau một ngày
dang nắng… này là tiếng gió luồn rì rào qua đám lá mấy cây hồ tiêu. Thỉnh
thoảng lại văng vẳng tiếng cú cầm canh, giọng buồn lê thê não ruột.

Giữa đám âm thanh lắng đọng của đêm khuya chợt nghe có tiếng chát

chúa. Sự thực không lớn lắm nhưng rõ ràng tiếng sắt thép va chạm nhau
rổn rảng. Tiếp theo là tiếng gầm rú của động cơ xe hơi vọt đi đột ngột.

Rand nhảy bật ra của sổ. Vừa đúng lúc để nhận ra hình dáng lù lù của

một chiếc xe hơi dù đèn đuốc tắt hết. Nó phải từ hướng vườn chanh của lão
Kwei vọt ra. Dĩ nhiên với tốc độ cao, chỉ thoáng sau không còn gì ngoài
tiếng ống thoát hơi ròn rã để lại phía sau và rơi chìm lắng bằng hết.

Có tiếng chân thình thịch của Lupe từ đầu nhà chạy tới. Cửa phòng

Rand mở bật, giọng nó chói lói “Rand, anh ở đâu?” Bóng tối bao trùm hết.
Nhưng trước khi bật ngọn đèn nhỏ đầu giường hẳn cũng cẩn thận lấy cái
mền phủ quấn quanh người cái đã!

Lupe hỏi dồn dập: “Anh… anh vừa nghe tiếng gì không? Dĩ nhiên

phải chớ? Ôi chao… em sợ muốn chết!” Chữ “em” nó buột ra tự nhiên quá
cũng như vẻ kinh hoàng còn hiện rõ ở đôi mắt mở lớn, ngơ ngác. Dù ánh
đèn đầu giường chỉ mờ mờ nhưng thấy Rand cuốn mền nó cũng vội vàng
lấy miếng vải phủ giường quấn quanh người. Ít nhất cũng phải vậy chứ, dù
không hơn chiếc sà— rông bao nhiêu!

— Anh có nghe gì… có thấy cái gì không? Em sợ quá…

— Có chớ? Có một chiếc xe vừa vọt đi. Không hiểu có chuyện gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.