GÁI ĐÊM - Trang 14

HAI

C

HỈ NHÁC COI DƯỚI ÁNH ĐÈN CŨNG BIẾT GÃ NÓI đúng. Gã to

con, bộ com lê nâu thứ hàng rẻ tiền nhưng cái nón nỉ xùm xụp thế kia chỉ
có cớm mới đội! Đó là mốt đặc biệt của thầy chú trong ban truy tầm miền
Nam California này. Gã còn cẩn thận móc bóp đưa lên, cho thấy tấm thẻ
hành sự nằm bên trong, lấp loáng dưới ánh đèn.

Rand làm sao nhận ra nổi mấy hàng chữ ghi trên nhưng gã đã mau

mắn tự giới thiệu! “Tôi là Thornton, thẩm sát viên phụ tá quận này. Còn
ông… nhà ông đây?” Rand đáp ngay:

— Đúng, nhà tôi đây. Tôi là Hammond, bác sĩ thú y. Xin hỏi ông thẩm

sát cần chuyện chi?

— Cần ông bác sĩ tắt giùm cái đèn pin. Chói mắt quá! Giờ này ông

còn xách đèn pin đi dạo sao? Khuya quá rồi còn dạo chơi thì lạ nhỉ…

Quả thực Rand không có ý nghĩ xấu về gã… nhưng cái giọng hơi móc

“nhẹ nhàng” méo mó nghề nghiệp nghe thấy ghét quá! Vừa bị vụ con nhỏ
“đột nhập” đã bực mình nay lại bị thày chú hỏi móc một câu Rand sùng
trong bụng. Hắn bèn gật gù:

— Đúng, ông nói khuya hẳn là khuya.
— Tôi đoán ông bác sĩ đang đi kiếm cái gì, phải không? Hay kiếm

một người nào?

— Chưa hẳn vậy. Còn ông… ông kiếm ai?
— Đúng quá! Tôi đang đi lùng một con nhỏ. Ông bác sĩ có thấy nó?

Không trả lời thẳng, Rand hỏi lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.