GÁI ĐÊM - Trang 180

— Theo ý Bác sĩ, thì làm sao bà ấy lại lọt xuống giếng? Không lẽ đi

chơi khơi khơi rồi vô ý té?

— Khó thể té vô lý vậy! Một là giếng đậy nắp, tay tôi mở ra. Hai là

quần áo đâu mà chỉ thấy đồ lót? Vả lại…

— Vả lại sao, Bác sĩ?
— … Vả lại hồi này Carlene đâu có ở nhà này nữa mà đi ra đây chơi?

Xin nói rõ là Carlene đã mướn nhà ở riêng trên phố. Tụi tôi sống ly thân và
đang lập thủ tục ly dị.

Cặp môi dầy của Broom trề trề ra. Hắn khẽ cắn môi và hỏi thẳng:
— Nếu… bà ấy không té thì phải có người xô xuống. Bác sĩ có nghi

cho ai không?

— Không, tôi không biết ai mà nghi…
— Thế thì lần cuối cùng ông gặp bà ấy là bao giờ… Bác sĩ còn nhớ

chứ?

— Nhớ chứ? Đêm hôm kia… tức là khuya thứ Ba.
— … Ở nhà riêng của bà ấy? Tôi có hơi tò mò… nhưng nghề nghiệp

phải vậy xin cảm phiền đừng buồn…

Buồn gì? Người nhà nước chất vấn càng lịch sự, tử tế bao nhiêu thì

phải hiểu loài beo vờn mồi cũng nhẹ nhàng, tưng tiu bấy nhiêu vậy mà? Có
đời nào Rand buồn vô lý vậy? Cẩn thận, thủ thế từng câu, từng chữ đúng
hơn!

— Cái đó tôi hiểu: Tôi không tới nhà riêng… mà đích thân Carlene trở

về tối hôm đó. Để đề nghị chia của, tính cho xong vụ ly dị…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.