GÁI ĐÊM - Trang 182

tội nghiệp! Cứ lãnh những vụ này hoài. Không biết đến bao giờ nó mới bắt
tẩy được mấy thằng kia… thằng nào cũng sẵn có bạc cắc thử đặc biệt mặt
nào cũng có hình người để “ăn thua công bình” với đồng nghiệp Pete?”

Thầy chủ Thornton nhếch mép cười, mắt không rời Rand : “Ấy đấy…

đời này vẫn thiếu gì thằng như nó? Việc sờ sờ trước mắt mà cứ nhắm lại thì
bao giờ khôn ngoan nổi!”

— Thế rồi sao nhỉ? Hai người cãi nhau rồi bà ấy bỏ ra về? Giữa đêm

khuya… bà ấy có xe riêng?

— Không, đi tắc xi.

— Tắc xi thì đỡ. Ít ra cũng còn dễ kiểm chứng lại. Mà càng kiểm

chứng lại… có đầy đủ bằng cớ, rằng bà ấy đã lên xe ra về khuya thứ Ba, thì
càng đỡ rắc rối cho ông nhiều…

Rand bắt gặp ánh mắt thầy chú Thornton. Nó sáng lên ma mãnh: “Cứ

nhè tắc xi mà điều tra. Có một thế kỷ nữa may ra tìm ra bằng chứng!” Làm
gì Rand không hiểu ý nó… nhưng trung úy Broom là người ngoài cuộc.
Hiểu sao nổi? Đó là lý do xếp cứ thản nhiên giải thích :

— Nói vậy chắc bác sĩ cũng hiểu một vụ tương tự như thế này bao giờ

người chồng chẳng bị nghi ngờ trước? Hãy cứ nhắm vào hắn trước… vì
xưa nay biết bao nhiêu án mạng chỉ vì hôn nhân đổ vỡ mà ra? Nào vợ giết
chồng, chồng thủ tiêu vợ… Có vậy thôi mà bao nhiêu chuyện? Theo tôi, đó
là chỗ kẹt nhứt của ông, bác sĩ Hammond.

— Còn kẹt nữa… Còn cái vụ khi không tại sao biết ở dưới giếng có

chuyện lạ giở nắp lên coi nữa! Bộ ông biết bà ấy nằm sẵn ở dưới nên có ý
định nhìn xuống thử coi?

— Đúng thế! Đó là một điểm thắc mắc không đáng gì… nhưng khó

giải thích đấy nghe? Hãy cứ giải thích đi ra đây choi làm gì cũng mệt.

Đồng ý. Nhưng Rand đâu phải con nít? Hắn dự liệu trước chớ… nên

hai thày trò Broom chưa hỏi thẳng hắn, câu trả lời đã có sẵn, vô cùng tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.