GÁI ĐÊM - Trang 186

— Vụ đó nhằm thứ mấy kia?
— Có lẽ khuya thứ Ba, căn cứ vào sự mất tích của gã tài xế. Gã không

vợ con, sống độc thân. Hàng xóm khai thấy hắn lần chót tối hôm đó.

Broom khẽ cúi mặt suy nghi, lơ đãng nói với Rand : “Vậy là có sự

trùng hợp đấy, bác sĩ? Nhưng tôi, tôi chúa ghét những ca trùng hợp tình cờ.
Khó làm ăn lắm! Mà này Thornton… vụ tắc-xi in hình không có hành
khách nào bị, phải không?

— In hình không. Gã tài xế nghe nói chạy xe riêng… không chạy ăn

chia hay vô nghiệp đoàn. Chạy bao nhiêu là bỏ túi bấy nhiêu, khỏi vô sổ
hay cộng tích-kê nên khó xác định.

— Ủa, vậy là hắn qua mặt Thuế Vụ cái vù rồi! Mấy thằng Lợi Tức bộ

chịu phép?

Broom chỉ than có vậy rồi quay sang chỉ thị cho mấy đàn em Y tế.

Cũng đã sẵn sàng đưa nạn nhân đi. Lúc bấy giờ Thornton mới tiện dịp xề
sát bên Rand gài một câu qua kẽ răng, gần như không đụng đậy vành môi :

— Bị vụ này đau nhỉ, bác sĩ?

— Không đau mấy đâu! Tính tôi vậy… đau là tôi kêu ầm lên rồi!
— Kêu sợ cóc ai nghe chớ? Vô ích!

Có đời nào Rand chịu kêu đau mà cóc có người nghe? “khuyến cáo”

của nó mới là vô ích! Nếu không suy tính hắn đã “kêu” cho lão trung Úy
sói đầu để ý. Nhưng thận trọng đó thôi. Nếu Thornton chắc chắn là có tên
trong sổ lương của ông chủ Ned Yost… thì xếp Broom này cũng có thể lắm
chớ? Chỉ chưa biết đấy thôi, cà mè một lứa là chuyện thường tình!

Có lẽ lo xong xe Hồng thập tự rồi. xếp Broom loan báo. “Bây giờ kể

như xong” nhưng thình lình và rất tự nhiên hắn bảo chủ nhà:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.