GÁI ĐÊM - Trang 211

MƯỜI TÁM

P

HẢN ỨNG ĐẦU TIÊN CỦA RAND LÀ TRÔNG TRƯỚC trông sau

và đánh vật với vô lăng xe cho chiếc Station Wagon quay trở ngược đầu lại.
Nó dồn dập, nghiêng ngả dữ nhưng rồi cũng chiều theo ý chủ. Thấy người
của Salisbury từ bóng tối nhô ra bất thần, đang sẵn cảm giác chui đầu vô
bẫy bảo sao hắn không bấn lên kìa?

Sau khi trở ngược đầu xe Rand đã có định ý : thoát thân ngay! Đứa

nào ló ra cản đường không ngần ngại tông bừa. Hắn đã sang số xong tính
vọt thì Sherry tất tả chạy theo sang. Tay nò vẫy rối rít, miệng la chói lỏi :
“Bác sĩ… bác sĩ Rand! Kìa đừng đi vội… Có chuyện gấp!”

Nó đứng chắn đầu xe, tay đưa lên che mắt. Nếu có gian ý nó không hớ

hênh vậy… và giọng nó rõ ràng sợ sệt chân thực. Rand yên chí thò đầu ra
khỏi cửa xe :

— Cô Sherry? Có chuyện gì đấy?
— Bác sĩ… Lupe có đi cùng ông không?

— Dĩ nhiên không… Nhưng sao cô hỏi tôi vậy? Cô biết Lupe hiện ở

đâu chớ?

— Có chứ? Tôi mới biết đây, sau khi suy luận ra. Tôi cũng biết dính

vô vụ này nguy hiểm, tự nhiên chuốc lấy họa… nhưng chỗ chị em…

Mắt Rand ngó nó nhưng vẫn đế ý liếc chừng chung quanh, vừa ngại

ngùng vừa sốt ruột hắn gắt lên :

— Có chuyện gì gọi là gấp cô nói phăng ra. Úp mở làm gì?

— Không bác sĩ để tôi nói… Vừa rồi tôi để quên món đồ ở phòng

mạch, quay trở lại lấy. Tôi có giữ chìa khóa riêng. Thấy đèn trong phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.