GÁI ĐÊM - Trang 40

văn phòng bác sĩ, chỗ để mấy tủ thuốc. Con Morrigan lật đật bước theo
nhưng đúng kỷ luật, tới phòng đợi là tốp và quay lai. Vả lại nó cũng chê hơi
thuốc, ngán “mùi nhà thương” chẳng bao giờ thèm bước sang!

Sau khi chỉ cho Lupe bàn khám bịnh biểu nằm ngửa lên, Rand đưa cho

nó mấy cục nước đá bọc bằng khăn lông:

— Cầm cái này áp vô chỗ mắt sưng cho mau xẹp. Để tôi coi chỗ chảy

máu dưới cằm coi? Chà, học đánh lộn ở đâu hay dữ vậy?

— Tôi nói rồi mà? Hồi nhỏ ở gần cái võ đường tôi theo tụi nó tập, đập

lộn tối ngày!

— Chớ không phải “học nghề” ở Trại cải hóa?
— Nhầm quá! Một là ở đó khỏi có vụ truyền “nghề”. Hai là danh từ

Cải Hóa lỗi thời rồi. Không “cải” ai mà cũng không “hóa” cái gì hết. Bây
giờ phải gọi là Trung tâm hay Trại để nhằm mục tiêu cao đẹp là Hướng dẫn
Thanh thiếu niên lạc nẻo. Nghĩa là đứa nào đi lệch lạc không trúng đường
lối thì tống nó vô để dùng giáo dục… đưa nó trở lai đường ngay nẻo thẳng,
biết không?

Nó giở giọng bà cụ huấn luyện viên thấy ghét! Rand phải kể:
— Giáo dục mà đưa được về… đường ngay nẻo thẳng? Tôi cứ tưởng

không có roi không xong đấy! Lạc nẻo là có roi hướng dẫn về chớ bày đặt
Trung tâm chỉ tổ hư hỏng thêm… hại thêm nhiều đứa chưa lạc nẻo mấy.

— Xí, những ý nghĩ độc đáo thế đó mà vợ không bỏ đi cũng uổng!

Chớ không ư? À, con mọi Mông Cổ lúc nãy có phải “con nào” nhắc đến
trong thư không đấy? Chắc đúng quá?

— Trật! Một cô phụ tá, thế thôi. Mà chuyện gì đến cô mà phải thắc

mắc. Sao kỳ vậy?

Đang săn sóc, băng bó Lupe cũng ráng bĩu môi một cái:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.