GÁI QUÊ - Trang 15

điều kiện để đi xa, để vượt lên cao. Thi sĩ đã tìm được con đường chính
đáng cho mình. Bây giờ thì cứ mạnh dạn mà bước.

Một đôi khi con rồng con ấy, trong những cái cựa mình và tập vỗ cánh,

đã trổ ra một vài ngọn phi thường, khiến cho người ta phải kinh dị, và báo
tin trước những kỳ công rực rỡ sau này, những cuộn bay lừng lẫy để chiếm
cứ những cõi trời xa lạ. Cái mùi hương ở Đau thương và Xuân như ý đã
phảng phất ở đây rồi. Và đọc một bài như bài Bẽn lẽn của Gái Quê rồi, thì
về sau ta cũng không lạ gì mà được có những viên ngọc vô ngần quý giá
như Đà Lạt trăng mờ, Huyền ảo hay Đây thôn Vỹ Giạ. Chỉ trong 12 câu đã
kết tinh lại biết bao ảo thuật quái dị. Mỗi chữ ở trong đây đều có một linh
hồn, mỗi chữ là một nguồn “hoạt động lực,” nó bắt tay nhau mà nhảy lên
một bản khiêu vũ thần tiên.

Trăng nằm sóng soải trên cành liễu,
Đợi gió đông về để lả lơi...
Hoa lá ngây tình không muốn động,
Lòng em hồi hộp, chị Hằng ơi!
Trong khóm vi lao rào rạt mãi,
Tiếng lòng ai nói? Sao im đi?
Ô kìa! bóng nguyệt trần truồng tắm,
Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe.
Vô tình để gió hôn lên má,
Bẽn lẽn làm sao, lúc nửa đêm,
Em sợ lang quân em biết được,
Nghi ngờ cho cái tiết trinh em.
Trần Thanh Mại
Trích theo
Hàn Mạc Tử, tr.53-60
Võ Doãn Mại, 1942, Sài Gòn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.