GẮNG SỐNG ĐẾN BÌNH MINH - Trang 37

bật lửa chiến lợi phẩm có hình ông sư của Ivanôpxki. Chiếc bật lửa đỏ quả
là đặc biệt: ấn nhẹ lên lò xo trên người ông sư, một phần đỉnh sọ ông sư toé
lửa và xuất hiện ngọn lửa nhỏ.

Cái bật lửa có lẽ vẫn dùng được. Ivanôpxki lúc này nhớ ra, anh móc

chiếc bật lửa có hình ông sư nhỏ bé và đen thẫm, ấn ngón tay cái lên lò xo,
song lửa không lên, có lẽ hết xăng.

- Hay thật, thú vị thật đấy! - Đại úy nói - Tiếc là không có gì hút.

- Chúng tôi cũng chẳng còn tí thuốc nào, - Ivanôpxki nói.

Nét mặt họ nghiêm trang, đại úy khoác chiếc áo bludông đã rách lên

vai. Thực tế chiến trường chẳng vui vẻ gì gây ra một cảm giác không ổn
định.

- Các đồng chí thiếu thốn lâu rồi nhỉ? - Đại úy hỏi

- Vâng, từ ngày mười bảy. Khi đó chúng đã dập cho chúng tôi một trận

ở gần Caratrôp.

- Rõ cả, nào ta cùng đi. Trên bản đồ của tôi đã đánh dấu đường giáp

ranh chỗ này. Thử cùng chúi mũi vào đây xem sao.

Họ lọt qua tiền duyên quân Đức đã bốn ngày đêm, song vẫn chưa phát

hiện ra một tuyến giáp ranh nào, hơn nữa, cả tiền duyên chính của bọn Đức
họ cũng chưa lần ra. Cuối thu, những chiếc lá vàng rời cành bay lả tả, băng
giá ẩm ướt tới sớm sau những trận mưa dai dẳng và buốt lạnh. Những con
đường bị tắc nghẽn bởi những đoàn xe ngựa, xe tải, xe kéo của các đơn vị
quân Đức ở hậu phương, cả của các đơn vị tiến công. Các chiến sĩ đã thấm
mệt vì cuộc hành quân bộ dài ngày theo những con đường lầy lội và còn vì
đói và rét nữa. Cảm lạnh và bệnh ho khan bắt đầu tiến công một vài chiến
sĩ. Lở loét khắp người làm trung úy bứt rứt. Tiếp theo một chiến sĩ trinh sát
nữa bị thương vào chân không đi nổi, mọi người phải lần lượt thay nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.