GẮNG SỐNG ĐẾN BÌNH MINH - Trang 42

CHƯƠNG BA

Có lẽ làm nổ tung kho là cách tốt nhất, cần chui qua lớp kẽm gai, đặt

một khối thuốc nổ có dòng dây dẫn điện dưới đống hàng đó. Phải đánh lạc
hướng tên lính gác. Ivanôpxki biết rõ tới một lúc nào đó đại úy Vôlôc sẽ chỉ
thị phải tiến hành công việc này ra sao. Có một vài biện pháp, song tốt hơn
cả là nên diệt tên lính gác, nhưng nếu mục tiêu quá lớn, không phải một mà
nhiều lính gác thì chưa chắc đã tiêu diệt được tất cả chúng.

Không thôi nghĩ về chuyện đó, Ivanôpxki dùng thanh trượt thong thả

trượt từ ngọn đồi con mờ nhạt hơi đêm xuống. Trong đêm tuyết anh không
nhìn rõ đâu là chỗ gò, đâu là khe mương, anh chỉ cảm nhận điều này qua tác
động của thanh trượt lên đôi bàn chân, lúc bỗng thấy nặng trĩu và phải nhờ
sức đẩy của gậy mới đi nổi, lúc thanh trượt lại lướt băng băng trên tuyết nhẹ
bỗng. Ivanôpxki luôn giữ đúng hướng nam, thỉnh thoảng anh lại kiểm tra
theo địa bàn. Trong màn sương mờ mờ, Ivanôpxki khi đi gần con đường có
vết trượt tuyết, khi lảng ra xa; một con suối uốn quanh co bên phải và anh
nhận ra nó bởi hàng cây mọc không đều ven bờ. Phía trái con suối là đoạn
cuối của những gò đống không cao lắm, cắt ngang con đường trượt tuyết.

Ivanôpxki tạm dừng lại sau khi trượt qua bờ sườn dốc tiếp nối nhau

thoai thoải. Ván trượt kêu lách cách trong lớp vật gì đó khô khốc, trung úy
nhìn hướng để vòng tránh lối đó. Các chiến sĩ đã tới sau anh, từng người
từng người một, rồi cùng dừng lại.

- Thế nào? - Ivanôpxki lớn tiếng hỏi. Ở chỗ này chắc không ai có thể

nghe thấy.

- Đồng chí trung úy, hãy làm cho người ấm lên đã, - Lucasôp đáp, anh

thở nặng nhọc và đến gần Ivanôpxki. Hơi nước trắng tỏa ra từ thân hình
nặng nề của anh, ngay trong đêm tối vẫn thấy rõ. Xutnhich vốc vào lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.