GÁNH VÁC NGỌT NGÀO - Trang 69

Năm 1992,

in trong Một bài thơ, một câu chuyện

Nguyễn Thu Hiền dịch.

Đề thi

Người bạn trẻ tuổi Hoàng Sỹ Bản dạy học ở Phong Nguyên, Đài

Trung, hai người thi thoảng có gặp mặt nhưng lại ít liên lạc, mùa hè năm
nay đột nhiên gọi điện tới nói rằng có việc cần “chỉ giáo”. Hóa ra trong kỳ
thi nhập học của trường dạy nghề cao cấp của quận Phong Nguyên, môn
Quốc văn có một câu hỏi lấy từ bài thơ Gánh vác, đáp án gây nhiều tranh
cãi, nên đành phải hỏi ý kiến tác giả của bài thơ là tôi.

Đây là một câu hỏi lựa chọn:

Cụm từ “bầu trời lấp lánh những vì sao rực rỡ” trong câu “Thi thoảng

Cha cũng ngước nhìn lên bầu trời lấp lánh những vì sao rực rỡ/Nhưng
không đắm chìm vào đó” dùng để so sánh với:

(A) Đêm tối bận rộn

(B) Trách nhiệm lịch sử

(C) Niềm vui tan ca

(D) Hưởng thụ sự đủ đầy

Tôi nhất thời có chút căng thẳng, cũng lại thấy hơi buồn cười, tôi có

chút trầm giọng xuống trả lời: Đáp án (A) và (B) rõ ràng không phù hợp, có
lẽ là chỉ “Hưởng thụ sự đủ đầy”.

Trả lời điện thoại xong, đúng lúc đó vợ tôi đang đứng cạnh nghe, đợi

cuộc điện thoại kết thúc, liền bảo tôi nhắc lại một lượt nội dung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.