GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 114

Đêm đã khuya lắm, Bạch Lộ vẫn chậm chạp chưa ngủ được. Men rượu

vẫn thiêu đốt trong cơ thể, suy nghĩ hỗn loạn, cô gần như cả đêm không
ngủ. Cứ mãi ôm gối ngồi bên cửa sổ, cằm dưới thon thon đặt trên đầu gối,
đôi mắt nhìn đăm đắm thật lâu vào mảnh trăng non nho nhỏ giữa bầu trời
đêm đen nhánh.

Trăng non như lưỡi liềm, một vành trắng xám không hề có độ ấm, lạnh

lùng treo lơ lửng ngoài khung cửa. Ánh trăng trong veo lạnh buốt rơi vào
đồng tử của cô, phảng phất như có cảm giác đau nhói, nước mắt óng ánh
dâng lên từng chút trong mắt.

Năm năm trước, tại khách sạn Hilton, khi Bạch Lộ bạo gan thu hết dũng

khí đi về phía người khách nam trẻ tuổi ngồi gần bên, căn bản không nghĩ
sẽ thành công. Cô bất quá cũng chỉ muốn thử xem, thử một lần thành bại
hay không đều không quan trọng, giống như lời Juliet nói là luyện gan cho
quen.

Nhưng ngoài dự kiến của cô là, một lần thử vụng về sợ sệt đó không ngờ

lại vô cùng thuận lợi mà thành công.

Thoạt đầu người khách nam trẻ tuổi kia tỏ vẻ rất thờ ơ, nhưng dần dà

dường như trở nên có hứng thú với cô, hỏi đủ thứ linh tinh, còn muốn xem
chứng minh thư của cô nữa. Cô suýt chút nữa đã cho anh ta xem, cũng may
là đột nhiên cảnh giác.

Thiệu Dung từng tỉ mỉ dặn dò cô đủ loại cấm kỵ khi làm nghề này, trong

đó điều quan trọng nhất là tuyệt đối không được để lộ tên và thân phận thật
của mình. Sau khi sinh lòng cảnh giác, Bạch Lộ không định tiếp tục trò
chuyện với vị khách nam trẻ tuổi kia nữa, theo bản năng muốn thoát thân.
Nhưng anh ta lại tích cực tỏ ra muốn “bàn chuyện làm ăn” với cô, nói:
“Được, không cần coi chứng minh thư của cô nữa, cho tôi biết tên cô đi.
Chúng ta tiếp tục nói chuyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.