GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 121

Cô liền liều mạng lắc đầu: “Em tuyệt đối sẽ không đi nữa. Có một vạn tệ

này, học phí học kỳ đầu tiên của em ở đại học đã không thành vấn đề, còn
dư ra rất nhiều. Mà trong vòng nửa năm em có thể đi làm thêm kiếm tiền
học phí kỳ sau, em không cần phải làm chuyện đó nữa.”

Thiệu Dung gật đầu, trên mặt hiện lên vài phần cảm khác sâu sắc: “Lộ

Lộ, có lẽ là số em hên, ông trời giúp em, để em không đến nỗi phải đi vào
con đường này như chị.”

Dựa vào một vạn tệ kia, Bạch Lộ thuận lợi bước vào cổng trường đại học.

Thời kỳ năm nhất năm hai, ngoài giờ học, vào kỳ nghỉ đông và nghỉ hè cô
gần như không hề ngơi nghỉ, vì học phí của mình mà không ngừng làm
thêm rồi làm thêm. Thời gian là đồng minh của cô, trong thời gian ngắn bảo
cô xoay sở học phí thì cô không xoay nổi, nhưng nếu một năm này vì học
phí năm sau mà cố gắng, cô vẫn có thể nỗ lực hết sức làm được. Ngoài giờ
học thì đi làm gia sư, làm tiếp thị, làm điều tra phỏng vấn, phát tờ rơi, vân
vân, nghỉ hè nghỉ đông thì đến nhà ăn làm nhân viên phục vụ, đến trung tâm
thương mại bán đồ điện gia dụng, đến hãng mỹ phẩm bán đồ trang điểm,
vân vân, cô gần như đã thử qua mọi công việc làm thêm mà sinh viên có thể
làm.

Vào kỳ nghỉ hè năm hai, cha của Thiệu Dung vì bệnh tình nhanh chóng

chuyển biến xấu mà từ trần, chị ấy về quê xử lý tang sự. Trở lại Bắc Kinh
xong thì đặc biệt hẹn cô ra gặp mặt, thật lòng thật dạ nói với cô: “Lộ Lộ,
sau này em đừng đi làm thêm nữa, tiền học phí bây giờ chị có khả năng giải
quyết thay em, em hãy hưởng thụ thật tốt cuộc sống của một sinh viên bình
thường đi.”

Khi ấy cô có phần lưỡng lự: “Chị Dung Dung, làm sao em có thể xài tiền

của chị được.”

“Em đừng khách sáo với chị. Chị không giúp em thì giúp ai, trước đây

năng lực có hạn không giúp được, bây giờ đã giúp được rồi thì em đừng nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.