GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 16

không chịu đựng không khí như thế, không sống những ngày như thế nữa.
Nhưng cô không ngờ sẽ quen được Dương Quang trong sân trường đại học,
để rồi lời thề hùng hồn ban đầu của cô đều biến thành gió nhẹ thoảng qua
tai. Chỉ cần có thể ở bên Dương Quang, thái độ của mẹ anh có lãnh đạm cỡ
nào cô cũng chịu được hết.

“Em thực sự yêu cậu ta chứ?”

Khi Bạch Lộ quyết định chính thức hẹn hò với Dương Quang, Thiệu

Dung, đồng hương kiêm bạn thân từng hỏi cô như vậy. Cô dùng sức gật
đầu: “Anh ấy đối với em rất tốt, có anh ấy, em cảm giác mình không còn là
một người cô đơn trên thế gian này nữa.”

“Nhưng ba mẹ cậu ta đều là giáo sư đại học, cái loại gia đình thuộc phần

tử tri thức kiểu đó là khó chơi nhất. Em…” Thiệu Dung ngập ngừng một
chút, “Thôi bỏ đi, nếu em đã cảm thấy cậu ta tốt thì trước hết cứ hưởng thụ
tình yêu đi đã. Có điều chị nhắc nhở em, yêu người mười phần khóc bảy
phần, tốt nhất em yêu ít đi được chừng nào hay chừng ấy. Chị cũng không
muốn mai mốt em tới tìm chị khóc lóc đâu!”

Bạch Lộ trầm mặc giây lát: “Chị Dung Dung, cảm ơn chị. Lúc nào đó em

dẫn anh ấy tới gặp mặt chị nhé?”

Thiệu Dung từ chối thẳng thừng: “Không cần, tốt nhất em đừng cho cậu

ta biết em có loại bạn bè như chị, đặc biệt không được để người nhà cậu ta
hay. Nếu không chị dám khẳng định ba mẹ cậu ta sẽ dùng quan điểm “đi
với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy” mà đối xử với em. Em là
người trong sạch, nhưng đừng vì chị mà bị người ta vô duyên vô cớ xem
thường.”

“Nhưng chị là bạn tốt nhất của em, em thực sự muốn giới thiệu Dương

Quang cho chị biết.”

Thiệu Dung vẫn một mực không đồng ý: “Một thời gian nữa hẵng tính.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.