động, đem thân ra làm mồi nhử đặt bẫy. Kết quả, bẫy đến cuối cùng cô lại
đem chính mình cho vào tròng.
Cũng may cái gọi là chung sống này không cần phải chung giường, cô vì
thế mà thầm vui mừng khôn xiết. Nếu Chương Minh Viễn có điểm nào tốt
thì đây chắc chắn là một, anh ta không phải đồ quỷ háo sắc. Có điều tuy anh
ta không chạm đến cô, nhưng khi nói chuyện với cô thường giở giọng mờ
ám, cứ như thể quan hệ của hai người thân mật lắm, cô biết anh ta chỉ muốn
chọc cô khó chịu mà thôi. Cho nên mỗi lần như thế, cô đều tỏ thái độ lạnh
tanh không thèm để ý tới anh ta.
Thấy cô không đếm xỉa đến mình, hai tay anh ta xòe ra làm bộ thở dài:
“Em làm nhân tình thế nào vậy, tôi về nhà không những không mỉm cười
chào đón, lại còn tỏ thái độ cho tôi coi nữa.”
Cô thực tình không nhịn được nữa, lạnh lùng nói: “Nếu chê tôi làm
không tốt, vậy anh đổi một cô khác biết làm tốt là xong.”
“Tôi tìm đâu ra người tốt hơn bây giờ, em chỉ tôi với.”
Trong lòng cô chợt động, giọng nói phút chốc cũng nhu hòa đi vài phần:
“Chương Minh Viễn, thực ra trong công ty có vài đồng nghiệp nữ trẻ tuổi
chưa kết hôn vô cùng hâm mộ cố vấn đại nhân anh. Nếu anh đồng ý, tôi
giới thiệu cho anh.”
Đem chìa khóa trong nay ném một tiếng cạch lên bàn trà, vẻ cười như có
như không trên khóe môi Chương Minh Viễn mang theo đôi chút lạnh lùng:
“Em muốn tìm người thế chân để mình thoát thân ư? Đừng có mơ, tôi nói
em biết nhé Bạch Lộ, trước nay chưa bao giờ có người giở trò với tôi như
vậy, hơn nữa không chỉ một lần, cho nên tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng
buông tha cho em.”
Tâm tư bị anh ta nhìn thấu, Bạch Lộ nhất thời có phần thẹn quá hóa giận,
tức khắc càng thêm lạnh mặt: “Được, nếu đã như vậy, anh đừng trách tôi