GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 224

Nhẹ tay nhẹ chân thu dọn hộp đựng cháo trắng dưa muối, Bạch Lộ định

đem ra ngoài vất, nhân tiện rời đi luôn. Khi cô ra khỏi phòng bệnh, vừa lúc
Âu Vũ Trì nghe điện thoại xong đang chuẩn bị về phòng. Nhìn dáng vẻ
muốn ra về của cô, anh ta lập tức ngăn lại: “Cô không thể đi được, cô đi rồi
mình tôi làm gì giờ?”

“Anh tìm chị anh ấy tới đi! Tôi với anh đều là người ngoài, lúc này vẫn

nên thông báo cho người nhà anh ấy đến thì tốt hơn.”

“Chị Dao không ở Bắc Kinh, giờ chỉ đang ở Trùng Khánh khảo sát học

tập, ngày mai còn phải xuống dưới thôn hay huyện gì gì đó, ước chừng đợi
chị ấy về tới chắc ít nhất cũng phải đến chập tối. Tôi đã làm việc với bệnh
viện rồi, thông báo với trưởng phòng chụp CT chiều nay đến làm việc trước
giờ, khẩn trương sắp xếp cho Minh Viễn làm kiểm tra. Nếu không phải thấp
tha thấp thỏm thế này thì cũng càng giày vò hơn, chi bằng biết kết quả sớm
một chút. Ngộ nhỡ kết quả không tốt, cô phải nghĩ cách giúp tôi tạm thời
giấu cậu ấy trước. Tôi với nó thân nhau quá rồi, nói dối một cái liền bị nó
nhìn thấu hết.”

“Làm sao tôi giúp anh giấu anh ấy đây? Chưa chắc tôi nói gì ảnh đã tin

đó. Hay là anh báo cho ba mẹ anh ấy tới đi.”

“Không được, trước khi có chẩn đoán chính xác không thể kinh động lão

già nhà cậu ta, tuổi cao không chịu được hù dọa đâu. Huống hồ lúc này ông
già nó đáng đi công cán ở nước ngoài, nước xa không cứu được lửa gần,
ngược lại còn làm ông ấy lo lắng, chi bằng đừng cho biết thì hơn.”

“Nhưng mà…”

“Không nhưng nhị gì hết, tóm lại bây giờ cô không thể đi. Đợi kết quả

chụp CT nếu không có gì thì cô hẵng về, tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản cô
nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.