GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 261

Hương hoa nhài nhẹ nhàng vấn vít, một loại mùi hương có thể khiến

người ta say sưa. Hít thở sâu một chút, trong phổi đều lấp đầy hương thơm
ngát. Vốn dĩ là mùi hương có thể giúp nâng cao tinh thần làm tỉnh táo, cô
lại bất giác cảm thấy tinh thần hơi nhiễu loạn…

Nguyên một buổi chiều Bạch Lộ đều mất tập trung, cô không biết bản

thân bị làm sao nữa? Loáng thoáng mơ hồ có chút hiểu ra, nhưng lại không
muốn soi xét rõ hơn…

Điện thoại nội bộ trên bàn đổ chuông, cô nhấc máy lên nghe, thì ra là một

anh đồng nghiệp từ phòng tiêu thụ gọi đến muốn hẹn cô cùng đi ăn, cô từng
từ chối khéo anh ta hai lần, lần thứ ba này, cô do dự một chút đoạn gật đầu
đồng ý.

Lúc tan tầm trời bắt đầu đổ mưa, những sợi mưa liên miên dày đặc như

tua cờ, Bạch Lộ không mang dù, anh đồng nghiệp kia cũng không có, ở
trước cửa tòa nhà bắt taxi cũng không được, nửa tiếng trôi qua mà vẫn còn
đứng dưới lầu công ty. Anh ta có phần ngượng ngùng: “Ngại quá, em có đói
không? Hay là tối nay chúng ta đến quán ăn gần đây ăn tạm chút gì đi, lần
sau lại mời em đi ăn ngon.”

Cô gật đầu không phản đối: “Ừ.”

Quán ăn gần nhất cũng cách đó mấy chục mét, những sợi mưa lành lạnh

tung bay ngập trời, dính vào quần áo ẩm ướt. Anh đồng nghiệp rất ga-lăng
cởi áo khoác ngoài muốn che trên đầu Bạch Lộ, động tác này có chút thân
mật, cô bèn từ chối một cách lúng túng: “Không cần đâu, có mấy bước thôi
mà, mưa cũng không lớn.”

Vừa nói cô vừa chạy trước vào trong màn mưa, trốn tránh đôi tay nhiệt

tình kia.

Ăn tối ở quán ăn cũng đã gần tám giờ. Anh đồng nghiệp rất khéo nói, kể

lại những chuyện mình đã trải qua sinh động như thật, nhưng Bạch Lộ nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.