GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 266

Bạch Lộ đã rõ, trong lòng dâng lên một nỗi xót xa: “Xin lỗi, đều tại em

cả.”

“Trước đây anh cũng cho là vậy, cảm thấy đều tại em mà anh suýt chút

nữa vào tù. Thế nhưng bây giờ anh không nghĩ như thế. Nói cho cùng, vẫn
nên trách bản thân không có năng lực ứng biến trước sự cố đột phát, gặp
khó khăn chỉ muốn mượn rượu giải sầu trốn tránh sự thật, kết quả sự thật
càng trở nên không chịu nổi. Chẳng những khiến bản thân ngồi tù trong u
mê hồ đồ, còn liên lụy đến một sinh mạng vô tội vì thế mà mất đi.”

“Điều này cũng không thể hoàn toàn trách anh, khi đó là cô gái kia thừa

cơ lên xe của anh.”

“Nhưng xét đến cùng cũng có trách nhiệm của anh trong đó. Tối hôm ấy

nếu anh có thể tự kiềm chế một chút, không uống say đến vậy thì đã không
có chuyện gì xảy ra.”

Dương Quang nhắm mắt lại, trên mặt lóe lên một tia khổ sở. Làm như

không muốn nói tiếp đề tài này, anh vội vàng đổi chủ đề: “Bạch Lộ, bây giờ
bình tĩnh lại, anh có điều này lâu nay vẫn không nghĩ ra, làm sao em có thể
dây dưa với người cố vấn đó? Anh cảm thấy em hẳn không phải loại người
này.”

Trong lòng chợt đau xót, Bạch Lộ toan nói lại thôi. Bây giờ mà nói những

chuyện này còn có ý nghĩa gì? Dương Quang mãi mới bình tĩnh được đôi
chút, nếu cô nói với anh thực ra tất cả đều là hiểu lầm, chẳng phải một lần
nữa lại khiến anh rơi vào vực sâu thống khổ hay sao? Rốt cuộc cô không
nói gì cả, chỉ thở ra một hơi thật dài, ảm đạm cúi đầu.

Dương Quang cũng không truy hỏi nữa: “Em không muốn nói thì thôi

vậy.” Ngừng một chút, lại ngần ngừ hỏi: “Vậy em… bây giờ vẫn ở bên anh
ta chứ?”

Với câu hỏi này Bạch Lộ lập tức lắc đầu: “Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.