GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 267

“Vậy bây giờ em có quen bạn trai khác không?”

Cô lắc đầu lần nữa: “Cũng không.”

Anh chậm rãi nói: “Bây giờ anh… đang quen Ninh Manh.”

Lòng cô dậy nên một nỗi chua xót khó nén: “Em biết.”

“Sau khi anh bị tạm giam, là Ninh Manh đã tìm đủ cách nhờ vả quan hệ

cứu anh ra. Mẹ anh nói may nhờ em ấy chạy vạy khắp nơi nhờ người ta
giúp đỡ thu xếp mà vụ án của anh mới được điều tra rõ ràng, mới có thể
được cứu ra nhanh như vậy, bảo anh sau này nhất định phải đối xử với em
ấy thật tốt. Anh rất cảm kích, cho nên sau khi ra ngoài thì bắt đầu qua lại
với em ấy. Dù thế nào đi nữa, anh không thể phụ lòng một cô bé đã đối xử
với anh tốt như vậy.”

Bạch Lộ nghe mà hoàn toàn sững sờ. Hóa ra Thượng Vân từ đầu chí cuối

không hề nói cho Dương Quang biết rằng cô là người đi cầu xin Chương
Minh Viễn nghĩ cách cứu anh, mà lại nói với anh, sở dĩ anh có thể thoát
được họa tù ngục đều nhờ “công lao” của Ninh Manh. Mọi thứ cô làm vì
anh đều bị Ninh Manh nẫng tay trên. Chẳng trách, chẳng trách Dương
Quang lại tiếp nhận Ninh Manh nhanh đến thế. Hóa ra là như vậy.

Tay khẽ run lên, trong một thoáng chớp mắt, sự phẫn nộ cùng không cam

tâm khiến Bạch Lộ thật sự muốn lớn tiếng nói với Dương Quang, nói hay
anh người lúc trước tìm mọi cách cứu anh thực ra là cô. Nhưng sau khi môi
cô khẽ mấp máy, lại lập tức cắn thật chặt.

Bây giờ nói toạc ra chuyện này thì có gì tốt với Dương Quang? Phá hủy

tâm nguyện của Ninh Manh đối với cô có gì tốt? Dương Quang đã tiếp nhận
Ninh Manh, cô hà tất phải khiến anh đau khổ lần nữa. Việc đã đến nước
này, làm anh hiểu rõ không bằng cứ để anh mơ hồ, dứt khoát cái gì cũng
không biết càng tốt hơn. Dù sao cô và anh cũng đã không thể quay lại, chi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.