GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 268

bằng thành toàn cho Ninh Manh, thành toàn cho hạnh phúc mà bấy nay cô
ta vốn khát vọng và ái mộ đã lâu.

Cuối cùng khi thả lỏng đôi môi cắn chặt, Bạch Lộ khó khăn thốt ra sáu

chữ: “Em chúc hai người hạnh phúc.”

Lá phong trên Hương Sơn đã biến đỏ khắp núi đồi, đỏ thắm như ráng

chiều. Nhưng rơi vào mắt Bạch Lộ lại là một màu đỏ au như máu đẹp đẽ thê
lương. Trái tim dường như đang mất máu, lạnh dần từng chút từng chút,
mất đi hơi ấm.

Ôm một trái tim đã mất hơi ấm, Bạch Lộ ngơ ngơ ngẩn ngẩn sống qua

từng ngày. Quá khứ đã thành quá khứ, tương lai còn ở tương lai, thế nhưng
hiện tại – hiện tại của cô còn có được gì? Chẳng gì khác ngoài ngày ngày
mù mờ nhìn tháng năm trôi qua kẽ tay. Có khi lâm vào trạng thái xuất thần,
cảm thấy cả người mình đều rỉ sét cả rồi – rỉ sét dưới ánh mặt trời sáng lạn
nhất, ấm ấp nhất của ngày thu.

Thiệu Dung vô tình hay cố ý bảo cô: “Hết giờ làm đừng có ở lỳ trong

nhà, em cũng nên lưu ý chút xem trong công ty có anh chàng nào thích hợp
không.”

Bạch Lộ không phải không thử qua, nhưng sau khi thử liền biết không

cách nào miễn cưỡng bản thân. Cô không thể tùy tiện tìm một người đàn
ông để dựa dẫm bầu bạn, đây không phải chuyện đơn giản như thể cầm một
chiếc áo bông khoác lên chống rét.

Về mặt tình cảm hoàn toàn không có nơi ký thác, Bạch Lộ chỉ có thể đi

tìm chỗ dựa ở phương diện khác. Mấy ngày nay cô bắt đầu đam mê cuồng
nhiệt thêu chữ thập, một hơi mua liền mấy bộ, thêu đến quên ăn quên ngủ.
Còn mang đến cả công ty, giờ nghỉ trưa các đồng nghiệp hoặc đi shopping
hoặc nằm bò trên bàn làm việc chợp mắt một chút, cô lại một mình ngồi
trong góc ôm khung thêu thêu một bức điệp luyến hoa(**).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.