GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 300

“Chuyện gì?”

“Em bắt đầu thích anh từ bao giờ?”

Hai má cô ửng đỏ, không đáp mà hỏi lại: “Còn anh bắt đầu thích em từ

bao giờ?”

Anh thật nghiêm túc trả lời: “Anh cũng không biết, anh chỉ biết sau khi

em dọn đi anh nhớ em vô cùng. Chạy ra nước ngoài một tháng, những
muốn cắt đứt loại nhớ nhung này, nhưng rốt cuộc vẫn bất lực.”

Cô cất giọng thật khẽ: “Em cũng vậy, sau khi chuyển đi, mới phát hiện

mình nhớ anh quá đỗi, không quên được anh.”

Lúc ở bên nhau cô hồn nhiên không cảm thấy, sau khi xa cách mới đột

nhiên hiểu ra. Hóa ra, trong lòng cô bất tri bất giác đã có anh. Như một dấu
ấn thật sâu in hằn lên trái tim, mà cũng không biết đã in từ khi nào. Cô từng
thử chùi nó đi, nhưng nó lại gắn liền với máu thịt với trái tim, đã không còn
cách nào xóa bỏ, không hề có một cách nào hết.

Anh không hỏi gì nữa, cũng không nói tiếp. Cúi đầu nhẹ hôn lên mặt cô,

đôi môi đầy đặn mang theo hơi thở ấm ấp. Cô nhắm mắt, cảm thụ những nụ
hôn dịu nhẹ li ti như mưa xuân rơi trên hai má của mình, cuối cùng triền
miên hôn lên môi cô thật lâu…

———————

(*) Nguyên gốc là: “Phù sinh trường hận hoan ngu thiểu” (

浮生长恨欢娱

少), trích trong một bài từ do Tống Kỳ, người triều Tống viết.

(**)Thần Nông Giá: một địa điểm du lịch ở Trung Quốc với nhiều rừng

rậm và núi non hiểm trở.

2.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.