GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 80

Cô hoảng hồn, không ngờ ánh mắt anh ta lại nhạy bén đến thế, vội vàng

cúi đầu: “Không có.”

“Không có mà hốc mắt còn đỏ ửng kìa. Cãi nhau với bạn trai hả?”

Cô kiên quyết không thừa nhận: “Thực sự không có, anh nhìn lầm rồi. Cố

vấn Chương, không phải anh còn có việc sao, anh đi nhanh đi, đừng chậm
trễ thời gian nữa.”

Anh ta không nói gì nữa, nhưng vẫn đứng yên không đi, vẻ như đang suy

tính gì đó, lại cũng có vẻ như đang chờ cô nói. Nhưng cô vẫn cúi đầu im
lặng, trong phạm vi tầm mắt là đôi giày da bóng loáng trên chân anh ta,
đứng yên không hề nhúc nhích, giống như đôi chim màu đen yên lặng đậu
tại nơi có cỏ xanh nguồn nước dồi dào. Cuối cùng, đôi giày kia bắt đầu
chuyển động, tựa như chú chim đập cánh bay đi, cho đến khi hoàn toàn rời
khỏi quầng sáng tắt dần nơi khóe mắt cô.

Chương Minh Viễn đi rồi, Bạch Lộ mới sực nhớ đã quên nói với anh ta

chuyện chiếc nhẫn. Nhưng cô biết nói với anh ta thế nào đây? Nói cô vỗn dĩ
định đem nhẫn trả lại cho anh ta, nhưng nó đã bị trộm cuỗm đi mất, cho nên
bây giờ cô không có nhẫn để trả lại. Chuyện này kể ra có ai tin được không?
Chỉ sợ mười người thì hết chín thầm khinh bỉ, cho rằng bản thân đã luyến
tiếc chiếc nhẫn quý giá mà còn muốn được cái danh không tham tiền tài,
cho nên mới bịa ra một câu chuyện hòng tìm lý do vẹn cả đôi đường. Nhất
là đối với Chương Minh Viễn, trước đây cô đã từng… Cô không thể khẳng
định rốt cuộc anh ta có đích xác nhận ra cô hay chưa, nhưng dù thế nào đi
nữa, cô vẫn chột dạ. Càng chột dạ, càng không thể nào giải thích với anh ta
như vậy.

Ôm đầu ngồi xuống ghế trong chán nản, Bạch Lộ chỉ cảm thấy cái gì

cũng không thuận lợi, trong lòng rối như tơ vò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.