- Nghĩa rằng là: ba năm sau, thạo nghề rồi, mới thông thuộc đến chân
tơ kẽ tóc đối tượng. Có nghĩa rằng: muốn làm được điều gì huyền diệu,
phải gắng sức lâu dài.
Nghe thấy tiếng tặc tặc lưỡi khâm phục của hai người thợ trẻ, Thiêm
cao hứng tiếp:
- Ông nội tôi dậy tôi đủ các nghề thổ mộc. Ông bảo: nghề một khi
không có thì tâm lấy cái gì để dụng, đức lấy cái gì để biểu hiện, nhân nghĩa
dùng cái gì để cất tiếng? Khi học nghề mộc, ông tôi kể chuyện phó mộc
Khanh đẽo gỗ làm giá.
- Cũng chuyện cổ?
- Chuyện cổ! Phó mộc Khanh đẽo gỗ làm giá đựng đồ tài tình lắm.
Người ta hỏi: ông làm bằng thuật gì? Phó mộc Khanh đáp: phải tập trung ý
chí! Tức vừa phải có nghị lực, vừa phải khéo khôn.
Ông thợ cả vỗ đùi đánh bộp, khoái trá và ngẩn ngơ:
- Tôi hiểu thầy Thiêm đến chân tơ kẽ tóc được rồi chưa nhỉ? Ôi, thầy
Thiêm!