GẶP GỠ Ở LA PAN TẨN - Trang 47

Ông không biết viết chữ hoa, không có khái niệm về chấm, phẩy. Con số
ông viết nghiêng ngửa, không ra hàng lối. Gặp số ngàn là phải đếm lẩm
nhẩm trong mồm và bấm ngón tay.

Cuối cùng, ông buông bút, bẻ ngón tay, rồi nhíu mày, đăm chiêu nhìn

Thiêm:

- Thế theo đồng chí khó khăn nhất hiện thời của xã này là gì?
- Là thiếu đói!
Không cần suy nghĩ, Thiêm đáp ngay tắp lự. Và Thiêm thật không

ngờ, mới chỉ có thế, ông phái viên đã như bị chạm nọc. Ông sa sầm mặt,
đang thân thiện lập tức chuyển ngay sang thái độ thù nghịch với Thiêm.
Mặt ông đỏ xậm lại:

- Đồng chí ăn nói bậy bạ, sai hết quan điểm đường lối, vấn đề không

phải là thiếu đói mà là cái này này - Ông chồm lên dứ ngón tay định gõ vào
trán Thiêm - là cái đầu là tư tưởng là buông lơi sự lãnh đạo, là chưa dứt
điểm giữa hai con đường, tôi hỏi nhé có phải hoà bình lập lại năm 54 xã
này có ba tên địch chạy sang Lào vào Nam không? Hiện thời ở đây chưa có
hợp tác xã, chưa có chủ nghĩa xã hội, chỉ huy điều hành ở đây tập trung tất
cả vào tay một lão già gọi là hố pẩu có đúng không?

- Đồng chí nói cái gì thế!
Gạt tay ông phái viên định gõ vào trán mình, Thiêm đứng vụt dậy, trực

giác mách bảo phải lên tiếng, mặt anh cau lại.

Ông Quốc Thanh đứng dậy theo Thiêm, biết là Thiêm phản ứng, liền

dịu nét mặt:

- Đồng chí không hiểu thật hả đồng chí Thiêm?
- Đồng chí nói không rõ ràng rành mạch gì cả. Đồng chí vừa chân ướt

chân ráo đến. Tôi ở đây năm bẩy năm nay…

- He he he…
- Đồng chí cười cái gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.