GẶP LẠI - Trang 102

- Đã được đưa vào máy neuronavigator rồi ạ, phạm vi vùng mổ đã được

xác định, bọn em đã gửi những ảnh đó qua Dicom. Em đã bật máy siêu âm
và đã khởi động những thủ tục phẫu thuật.

- Tốt, mười lăm phút nữa chúng ta sẽ phải mổ. Cô chịu đựng được chứ? -

Giáo sư vừa hỏi vừa khoác áo blouse vào người.

- Thầy hỏi rõ hơn đi! - Lauren thắt dây lưng cho ông và nói vẻ không

quan tâm.

- Tôi nói về sự mệt mỏi của cô ấy.
- Thầy cứ bị ám ảnh về chuyện ấy mãi thôi! - Cô càu nhàu và lấy từ

trong tủ ra một đôi găng tay tiệt trùng mới.

- Nếu tôi lãnh đạo một hãng hàng không, tôi sẽ phải lo xem các phi công

của tôi có tỉnh táo hay không chứ.

- Thầy đừng lo, em đứng vững lắm.
- Thế ông bác sĩ phẫu thuật đang đứng trong phòng mổ là ai vậy? Ông ta

đội mũ chụp nên tôi không nhận ra - Fernstein vừa hỏi vừa rửa tay.

- Đó là cả một câu chuyện dài, - cô lúng túng nói - ông ấy sẽ đi khỏi đây,

ông ấy đến đây chỉ để giúp em thôi.

- Ông ta chuyên khoa gì? Đêm nay chúng ta không có nhiều người, có

thêm ai giúp cũng tốt.

- Chuyên khoa tâm thần ạ!
Fernstein ngây ra sửng sốt. Norma bước vào phòng chuẩn bị. Bà giúp

giáo sư xỏ găng tay và sửa sang lại trang phục cho ông. Nữ y tá nhìn vị
giáo sư già và tự hào về vẻ trang nhã của ông. Fernstein ghé vào tai cô học
trò của mình, thì thầm:

- Cô ấy cho là về già tôi đâm ra giống Sean Connery

[BXH9]

.

Và Lauren nhìn thấy nụ cười nở ra dưới khẩu trang của nhà phẫu thuật.
Bác sĩ Lorenzo Granelli, một chuyên gia gây mê-hồi sức có tiếng tăm,

xuất hiện một cách ồn ào. Lập nghiệp từ hai mươi năm nay ở California,
giữ một ghế nghiên cứu ở trung tâm bệnh viện-đại học, ông không bao giờ
từ bỏ cái ngữ điệu trang nhã và nồng ấm cho thấy rõ gốc gác Venise của
ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.